Đúng như cái tên, đây là một câu chuyện tình trong veo như giọt nắng mai về những con người bình thường, giản dị, chân thật. Câu chuyện trong veo đến nỗi nhiều khi người ta tự hỏi có phải mình đang đọc sách thật không, hay là đang nhâm nhi một tách trà nhài thơm dịu? Mọi thứ, từ bìa sách cho đến nội dung đều tạo cho ta cảm giác nhẹ nhàng và bay bổng vô cùng.
Koshigaya Osamu đã kể lại câu chuyện về Kousuke, một gã nhân viên bình thường như mọi người làm công ăn lương khác tại Nhật Bản. Kousuke tình cờ gặp lại cô gái trong mộng hồi cấp II, giờ đã trưởng thành và xinh đẹp bội phần, trong buổi làm việc với công ty đối tác. Họ đến với nhau như một lẽ tất yếu, họ hẹn hò rồi kết hôn, cuộc sống của họ tưởng chừng cứ thế mà trôi qua trong yên bình. Nhưng ẩn đằng sau mối tình nên thơ ấy lại là một bí mật: cô gái ấy thực ra chính là một con mèo.
Đọc cuốn sách, độc giả sẽ bị tác giả dẫn dắt một cách tài tình để đi từ những mộc mạc, đơn sơ hàng ngày cho đến sự thật có phần buồn bã phía sau. Nhưng ngay cả khi Kousuke phát hiện ra vợ mình là mèo và cô ấy phải ra đi, cách viết của tác giả vẫn khiến cho mọi thứ trở nên thật dịu dàng, ấm áp. Kousuke và Mao, dù buồn, dù tiếc nuối, vẫn bình thản và an nhiên đón nhận lẽ tất yếu phải xảy đến này. Đó là cách mà họ đã chọn để đối mặt với cuộc đời - chấp nhận sự chia xa, hi vọng sự tái ngộ.
Người đọc cũng sẽ bị thu hút bởi cái "nắng" ngọt ngào xuyên suốt câu chuyện. Cái nắng đã ôm ấp cô nàng Mao bé nhỏ xinh đẹp trên chiếc chiếu tatami trong căn phòng kiểu Nhật truyền thống. Cái nắng len lỏi qua tán lá rẻ quạt chiếu xuống gốc cây bạch quả trong công viên. Cái nắng chảy tràn trên tay Kousuke khi anh gãi lưng, xoa bụng cho cô vợ đang nằm ngoan ngoãn trên đùi.
Cái nắng lúc Kousuke gặp lại Mao, quá đỗi xinh đẹp trong một diện mạo mới. Cái nắng của nhiều năm về trước khi cậu bé trung học lần đầu tiên biết rung động trước một người khác giới. Cái nắng khi Mao biến mất, khi một con mèo nhỏ đột nhiên xuất hiện bên cạnh Kousuke. Cái nắng trong đôi mắt cha mẹ của Mao, những người bình thường đã cưu mang cô mèo nhỏ lúc cô bước vào thế giới. Cái nắng khi họ tỏ ra lo âu, chỉ bởi vì họ hết lòng thương yêu Mao: "Không biết có phải vì con bé đột nhiên xuất hiện như từ trên trời rơi xuống không, mà thỉnh thoảng mẹ vẫn nghĩ sẽ có ngày con bé đột nhiên biết mất".
Suy cho cùng, bất cứ ai trong chúng ta đều sẽ có lúc đánh mất một ai đó. Bằng cách này hay cách khác, họ rời bỏ chúng ta như một lẽ dĩ nhiên, để lại một khoảng trống to lớn. Chúng ta chẳng thể làm gì, bởi thế thay vì cứ mãi đau khổ và tiếc nuối điều đã qua, chúng ta có một lựa chọn khác: cố gắng hết mình để tạo nên những ký ức đẹp. Giống như cách mà Kousuke và Mao đã làm. Để mai này dù có chia xa, khi ngoảnh đầu nhìn lại, chúng ta vẫn sẽ mỉm cười bởi chúng ta đã có một kho báu mang theo bên mình.
Trên hết, hãy luôn hi vọng. Cái kết của cuốn sách có thể khiến người ta hơi hụt hẫng, nhưng Mao đã nói với Kouske rằng cô sẽ quay lại.
DeMuse Doll - Thương hiệu búp bê đắt nhất thế…
Những bộ phim ý nghĩa về các nhà khoa học
Phụ nữ - Một hành trình yêu thương
Lưu giữ kỉ niệm trong từng trang Scrapbook
Mỹ thuật Bụi – Nơi niềm đam mê là tất…
Những tác phẩm hay về mẹ của văn học Hàn…
Đại thi hào William Shakespeare và triết lý sống ý…
Nét đặc sắc trong nghệ thuật múa rối bóng của…
'Khi tách cà phê còn chưa nguội' - hành trình…
Mang màu sắc đến với ngôi nhà của bạn
Một mình khám phá thủ đô Thái Lan – tại sao không?
Đại học không phải là lựa chọn duy nhất cho tương lai
Em là một nửa hoàn hảo của anh
Tỷ phú người Nhật Yusaku Maezawa sẽ là người đầu tiên du lịch Mặt Trăng bằng tàu SpaceX