Về không anh khi mùa hạ đến?
An Di 06/02/2017 08:00 PM
Sao anh không trở về phố cũ với những tiếng cười giòn tan như trước? Đâu rồi ánh mắt của những ngày xanh ẩn chứa bao mộng mơ? Nơi đây có gió, có nắng, có nỗi nhớ và có em đang chờ.

Chẳng biết từ khi nào em cứ luôn thích viết về mùa hạ. Hình như anh là một chàng trai mang hơi hướng hạ thương. Anh nói mùa hạ đầy vẻ luyến lưu, đầy dự cảm ngọt ngào. Em vẫn chưa thể hiểu, vì sao anh luôn có cái nhìn đầy mê hoặc với bầu trời mùa hạ như thế.

Anh đã thấy hạ về hay chưa? Khi tháng Tư lẳng lặng đi qua và tháng Năm đến bằng những tiếng ve đầu mùa xao xác. Mùa qua thật nhẹ. Hoa phượng nở đầy bên ngõ, nắng cháy những cuộc tình, anh không thấy hạ về hay sao?

Ảnh: My Thai

Em vẫn thường nói với anh, thế giới này thật xinh đẹp, tựa như một đóa hoa, tựa như hình ảnh em nghiêng đầu chải tóc vào mùa hạ. Em nói về những điều chưa tới, về những mùa hạ vắng xa xôi, những nỗi lo, những điều e sợ. Tuổi ngọc hồn nhiên rồi sẽ trôi qua, em sợ một ngày tiếng ve trở về da diết. Em yêu con nắng cháy trời và cũng thương thật nhiều những chiều mưa lất phất bay. Hạ hôm nay vẫn thơm mùi năm tháng cũ.

Mùa này mây gió vờn đuổi nhau, mùa đi ngang qua phố, mang theo những vạt nắng ủ ê để trải đầy khắp ngã. Sao anh không về khi trời xanh nắng ấm, khi thương nhớ vẫn chưa nhạt màu, khi ân tình còn những thiết tha…

Sao anh không trở về phố cũ với những tiếng cười giòn tan như trước? Đâu rồi ánh mắt của những ngày xanh ẩn chứa bao mộng mơ? Nơi đây có gió, có nắng, có nỗi nhớ và có em đang chờ.

Có phải anh đã quên chăng bao câu ước hẹn? Sao anh không về đây và hái từng giọt nắng lửng lơ đầu gió, ở chi nơi nào để những yêu thương ngày xưa bắt đầu trở thành hoài niệm. Những ký ức chẳng còn quá thật, em đang nghĩ rằng liệu có phải mọi thứ đã trôi xa?

Ảnh: Jill111

Em sợ một mai hình dáng của anh trong em bỗng chốc nhạt nhòa, tan như làn khói. Em sợ một ngày kia mình quên mất nhau, anh và em sẽ chỉ còn là ký ức. Lướt vô tình qua phố, để lộ gương mặt nhạt nhòa khi nhìn thấy người kia. Ai đó bảo rằng không có nỗi đau nào là mãi mãi nhưng liệu nỗi buồn có theo ta đến tận cuối đời hay sẽ lãng quên như cánh chim trời bay đi khắp chốn?

Một mai mùa lại về, sẽ chẳng còn ai nhìn ngắm bầu trời rồi cảm thán như thể nhìn thấy thiên đường trước mắt. Bão tố nào rồi cũng sẽ trôi qua, bình yên rồi có quay về bên ta?

Anh có muốn trở lại nơi mình hò hẹn khi xưa để nghe hết bản tình ca dang dở, rồi nhìn nhau mỉm cười và xa nhau? Anh và em, liệu ai sẽ đi tìm dư âm ngày xưa cũ?

Ngày ấy ta đã tìm nhau, ngày nay không còn như thế, mọi thứ đã trôi vào miền xa nào đó, mơ hồ, phiêu lãng.

"Anh có nghe không mùa nắng thì thầm gõ cửa?

Xôn xao gió về, gọi hạ tiễn mùa trăng".

Author: An Di

News day