Chúng tôi tạm biệt nhau ở một ngã tư. Tôi về lại ngôi nhà của mình. Bầu trời xanh xám, mờ mờ. Gió thổi khô khốc. Một vạt cỏ trước hiên chao đảo. Một góc ban công rụng li ti những cánh hoa đào mà Phong tặng. Tôi tra chìa vào ổ khoá, bước vào căn phòng xinh xắn, đầy đủ tiện nghi nhưng lạnh lẽo quá. Dãy hành lang mờ dần khi bóng tối sụp xuống. Tôi chống cằm, cảm nhận từng giây từng phút trôi qua thật nặng nề.
Feb 20, 2018
Tôi ngước đôi mắt ầng ậc nước nhìn bầu trời đầy sao. Anh mãi là ngôi sao sáng, tôi chỉ được phép đứng nhìn từ xa. Dù yêu nhau thật lâu, thật sâu đậm nhưng nếu không nắm chặt tay nhau để bước qua sóng gió thì tình yêu ấy cũng sẽ như khói mây mà thôi.
Feb 12, 2018
"Tớ cảm thấy không phải ngẫu nhiên mà chúng ta gặp nhau. Đoạn đường sau này, tớ có thể đi cùng cậu được không? Tớ không biết có thể làm được gì cho cậu, như việc cậu nằm ở đây, tớ hối hận vô cùng vì không thể bảo vệ cậu nhưng tớ hy vọng sẽ là một phần gì đó trong cuộc sống của cậu, mãi mãi."
Dec 28, 2017
Gió đêm mờ ảo thổi. Cô thoáng rùng mình vì cơn gió se sắt. Ông cởi áo ngoài khoác lên người cô. Họ lặng lẽ đi song song, chẳng ai nói với ai lời nào. Đêm trăng sáng nhưng vẫn có mây đen. Phải chăng rồi tình yêu này cũng sẽ vùi sâu, nhưng không biết đến lúc nào, đến bao giờ những cảm xúc bối rối trong lòng sẽ chấm dứt? Có lẽ cô cần một khoảng cách xa thật xa để nguôi ngoai.
Dec 22, 2017
Gió gào thét, trong tiếng gió có âm thanh của nước mắt, của trái tim ai đang vỡ vụn. Hoàng hôn nhuộm pho tượng hoàn mỹ một màu đỏ sẫm. Pho tượng từ từ ngã xuống, tôi nhanh chân chạy đến ôm lấy bức tượng đẹp đẽ kia trong vòng tay mình.
Dec 19, 2017
Chờ đợi chẳng phải là điều gì đáng sợ, chỉ cần trong tim luôn hướng về nhau thì chờ đợi bao lâu cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc. Vì chờ đợi để được quay về bên nhau. Mãi mãi.
Dec 11, 2017
Duyên phận như gió thoảng. Thời gian như nước chảy, chỉ nguyện xin một điều: Sẽ luôn nhớ về nhau.
Dec 05, 2017
Đánh mất đi thứ này, người ta sẽ tìm thấy thứ khác tốt đẹp hơn. Tôi đã tìm thấy phần ấm áp của cuộc đời mình.
Nov 18, 2017
Thanh xuân vốn dĩ ngắn ngủi, đi hết chặng đường, ngoái đầu nhìn lại chỉ có ký ức theo gót chân ta. Đó là ý nghĩa tên quán mà Trà từng tâm sự với tôi. Memory lấy cảm hứng từ mối tình đẹp đẽ giữa ba mẹ cô và một câu chuyện tình khác không kém phần thiêng liêng và quý giá, là tình bằng hữu.
Nov 10, 2017