Âm thầm bên anh
Khi yêu thương là những điều chẳng thể thốt thành lời, người ta chỉ kịp nhìn cảm xúc trôi theo người thương. Khi mối tình đơn phương được mở ra cũng là lúc trái tim bất giác nhói đau. Tất cả vô hình nhưng đủ đau để mình tự hiểu mình đã thương người với một trái tim như thế.
May 31, 2017
Tình khúc cuối mùa đông
Nhi làm được tất cả nhưng quên Hoàng thì không. Cho đến tận chiều qua, cái tin Hoàng sắp kết hôn vẫn làm cô choáng váng. Nhi bắt xe lên Mộc Châu, lại thả mình lang thang mọi chốn đã từng là kỉ niệm, tự nhủ sẽ là lần cuối quay lại đây, vì Hoàng.
May 30, 2017
Một nửa bản tình ca
Nơi này anh đã tỏa sáng. Chính nơi này, tôi đã bắt đầu thầm thương trộm nhớ một người. Khi ấy sân chạy đông nghẹt người nhưng chẳng hiểu sao tôi chỉ nhìn thấy mỗi anh - chàng trai mang áo số 8 màu xanh da trời nổi bật giữa các tuyển thủ khác. Trái tim tôi bất giác đập lệch nhịp.
May 29, 2017
Buông khi còn chưa có cơ hội được nắm lấy
Tôi thường là người né tránh chủ đề ấy, vì tôi biết chỉ cần dấn quá sâu vào cuộc trò chuyện đó với cậu, tôi rất dễ dàng để bí mật sâu thẳm nhất của tôi tuột khỏi ngăn kéo cất giấu trong tim mình.
May 28, 2017
Thành phố không dành cho em
Vậy đấy, con người ta vẫn tham lam để cố tin rằng trong cuộc đời này, có những thứ tốt hơn, phù hợp hơn với mình mà không tài nào nhận ra những điều đang ở trước mắt mới dành cho mình thật sự, mới đáng trân trọng và nâng niu.
May 27, 2017
Lục trà chanh, cà phê sữa và mưa
Bạn là người đầu tiên khiến tôi biết nhớ thương, biết rung động, biết mơ mộng và tập tành làm thơ. Có ai ngốc như tôi không nhỉ? Mới lần đầu gặp, chưa từng trò chuyện, chưa từng chào nhau, người ta còn chưa biết tôi nữa mà tôi thì đã ghi nhớ tận tim mình. Ừ, có lẽ ngốc thật.
May 26, 2017
Hạnh phúc à, xin đừng chạy quá xa
Em chẳng khác hơn xưa, nom có phần yếu đuối dù nét mặt kiêu kì vô cùng. Tôi thấy lòng mình chếnh choáng men say hạnh phúc. Con tim không rộn ràng như những ngày tháng bồng bột nhưng nồng ấm một niềm tin yêu đến lạ.
May 25, 2017
Cậu ấy. Anh.
Và tôi biết mình cũng yêu anh. Ngay khoảnh khắc ấy, tôi muốn chạy về nhà ngay lập tức và sà vào lòng anh, để anh ôm trọn vẹn mình bằng đôi cánh tay vững chãi ấy. Ở bên anh rất bình yên, vừa giống như ở bên gia đình, vừa giống như ở bên người bạn thân nhất, lại vừa giống như ở bên người yêu mình say đắm. Tôi chợt nghĩ, sau khi để tôi chạy đi, giờ anh đang làm gì nhỉ?
May 24, 2017
Đi để tìm thấy câu trả lời
Em đã quen với điều đó rồi phải không? Nếu lúc này tôi rời đi em có thấy thiếu vắng không? Nếu có, thì đó là nỗi thiếu vắng của một mặt trời chói lòa hay chỉ là vì sao lẻ loi nhạt nhòa?
May 23, 2017
Dù không là định mệnh, anh vẫn sẽ yêu em
Tôi biết mình không thể mãi làm kì đà cản mũi cho những ước vọng nơi em nhưng nếu có thể, tôi ước mình có thể giấu mãi em trong cái thành phố chật hẹp này, tôi sẽ tìm thấy em theo một cách dễ dàng bởi sức tôi không dành cho những cuộc chạy đua lắt léo để mà kiếm tìm, vật lộn.
May 21, 2017