Ai thuộc về ai để đừng bi ai
Anh Khang 07/10/2018 07:00 PM
Xin nhớ cho rằng, cái gì cũng có thể bỏ, chỉ có bỏ mặc bản thân là tuyệt đối không-bao-giờ.

Có rất nhiều chuyện trên đời này dù bám víu đến đâu cũng không thể nào dùng dằng được lâu. Nhân gian vốn dĩ vô thường, đã có bắt-đầu tất phải định sẵn bắt-dừng.

Hạt mưa có cố chấp đọng trên kính cửa, mong tìm nơi nương đỡ để đừng rớt hẫng xuống lòng đường, thì cũng sẽ đến lúc Mặt trời dửng dưng hong khô, chẳng cho phận đời ngắn ngủi của giọt nước được căng tròn sống tiếp.

Sự thật là dù lòng muốn hay không, nhưng khi mọi chuyện đã bình thản trôi qua, thế gian tự nhiên sẽ lại phẳng lặng. Như chưa-từng-thiết-tha...

Ảnh: anh135689999.violet.vn

Tình cảm đã cũ của chúng ta cũng vậy, không phải là chấp nhất níu lại, cũng không phải là nhắc nhớ đeo mang. Chỉ là dần dà nó trở thành năm năm tháng tháng, thành một phần đời không thể khước từ của nhau. Biết là quay lưng nhìn sau thì nó vẫn ở đó. Nhưng chẳng còn thiết tha, chẳng thể trở ngược, chúng ta cứ bình bình đạm đạm sống giữa những phù phiếm tạm bợ của riêng mình. Đến đến đi đi. Sân si yêu hận. Duy chỉ có từ bỏ. Mới thật sự là giải thoát.

Ừ thì, than buồn kể khổ là chuyện dễ làm cho nhau, nhưng thật sự biết sao là đau? Biết ai ai biết?

Có lần người hỏi, thật ra trong các cung bậc đơn phương thì yêu ai sẽ phải rước đau vào lòng nhất? Yêu người đã có gia đình, yêu người đang hạnh phúc với tình nhân kế cạnh, hay yêu người độc thân vui tính ai nhìn cũng thích mà bản thân họ chẳng ưng ý ai?

Ảnh: Guu.vn

Tôi chỉ khẽ cúi đầu, bảo mấy dạng đó hổng có cái nào khổ và khốn bằng yêu đơn phương... chính người yêu cũ của mình! Bởi những kiểu yêu kia dù cắn đắng gắng gượng thì vẫn chỉ là từ riêng một phía ảo tưởng, bản thân không hề biết đối phương thực chất là người thế nào hoặc nếu thành đôi sẽ đối xử với mình ra sao. Còn người yêu cũ thì ít ra mình đủ biết họ tốt xấu hay dở mọi điều, vậy mà mình vẫn còn yêu, thậm chí đơn phương đi thương một thứ đã từng-là-của-mình. Cái cảm giác đó, nó mới thực sự tội nghiệt vô cùng.

Bi ai nhất trong tình cảm không phải là không-có-được thứ mình muốn, mà là đã-từng-có và mất đi vĩnh viễn bất khả vãn hồi!

Dẫu vậy, nếu chẳng may một lúc nào đó trong tình cảm, bản thân không được toại nguyện thì cũng chớ đau lòng. Bởi ở đời này, có ai là vĩnh viễn thuộc về ai? Ngoại trừ gia đình, mọi thứ khác đều là tạm bợ. Chỉ có cha mẹ là mái nhà - vĩnh viễn chở che. Chỉ có con cái là máu thịt - thân gần thương xót. Còn lại tất cả mối quan hệ khác đều chỉ là áo khoác. Kể cả vợ chồng, cũng chỉ ấm áp nhất thời. Bởi đã là những vật ngoài thân, cầm lên được, ắt bỏ xuống được! Ai rồi cũng đến lúc ngộ ra, chấp nhận chứ đừng chấp nhất. Vì vốn dĩ những gì đã gọi là “cố chấp”, sẽ chẳng thể đem lại bất kỳ nỗi vui nào bền lâu.

Xin nhớ cho rằng, cái gì cũng có thể bỏ, chỉ có bỏ mặc bản thân là tuyệt đối không-bao-giờ.

 

Bạn đang đọc báo người việt tại Mỹ - Vinacircle. Mọi đóng góp về nội dung xin gửi về địa chỉ email: content@vinacircle.com.

Xin cảm ơn!

Author: Anh Khang

News day