Cho tim mình nghỉ mệt tí đi em!
Anh Khang 07/14/2018 07:00 PM
Tôi chỉ mong sau những ngày chung đôi dù đắng cay ngắn ngủi, em vẫn còn giữ lại được cho mình một nụ cười bao dung.

Em đến tìm tôi. Các đầu ngón tay sưng tấy và cứa đầy những vết xước hệt như lúc nàng Eliza vừa dệt xong tầm gai. Em bảo, hai người đã chia tay.

Có khác là Eliza ngày xưa chịu đau để bện gai thành áo, còn em làm đau chính mình khi tự tay xé nát chiếc áo mà anh ấy từng tặng. Vốn dĩ, đó là áo cặp, nhưng giờ anh ta lại mang cho người đến sau chiếc áo hệt vậy. Thế là vài nhát kéo, vài tiếng xé toạc lẫn tiếng nấc lạc giọng, chứng nhân ngày xưa trở thành đống vải vụn vương vãi giữa phòng.

Còn em thì vương đầy những vết hằn trên tay và trong lòng.

Lẳng lặng quấn bông băng quanh những đầu ngón tay cứa lằn vết cắt (hệt như những giọt nước mắt đỏ li ti lặn vào da), tôi buột miệng: “Móng tay em dài rồi, lại xước nữa, hay để anh...”. Chưa kịp dứt câu, em đã rụt vội tay, bảo: “Hồi xưa, anh ấy cũng rầy em suốt nhưng rồi chính ảnh ngồi cắt móng tay cho em lúc cuối ngày...”.

Ảnh: Dear.vn

Em xoay đều chiếc tách trên tay, rồi trầm ngâm kể về góc quán quen nào đó - nơi em từng dặn lòng sẽ là chốn riêng chỉ của hai người, để em có thể pha trà cho anh ấy mỗi chiều tan ca và bình yên nắm tay chờ đêm xuống. Vậy mà giờ chỗ hẹn xưa anh ta thản nhiên đi với tình nhân mới vào ra thay thế.

- Đến người mà còn thay thế được, thì em tiếc gì một góc quán? - Tôi cắt ngang câu chuyện vốn dĩ nghe hoài cũng chỉ có một kết cục không hề có hậu.

Cho tim mình nghỉ mệt tí đi em!

Dù là thương hay giận thì thứ cảm xúc ấy quả tình là mệt mỏi cho chính mình trước nhất. Bởi hơn lúc nào, mình sẽ thấy quá đỗi thương thân, khi mỗi cảm xúc tự đeo mang đều dành về người khác. Mà chua chát nhất là, người ta có màng tới đâu?

Em có thể thức trắng đêm chỉ để chờ tin nhắn từ số điện thoại quen. Cho dù vạn nhất nhận được dòng chữ ngắn ngủi “Chúc ngủ ngon” thì đó còn là tình yêu hay chỉ sót lại thương hại? Và chắc gì không phải một mẫu tin soạn sẵn dành cho nhiều thuê bao cùng lúc của một kẻ dễ thay lòng?

Em có thể trở về góc quán quen, đi lại những con đường cũ, thậm chí đứng trước căn hộ của anh ấy hàng giờ liền giữa đêm gió thấm lạnh vào hốc trái lồng ngực, nhưng không thể xoay chiều lại một trái tim đã thay khác tình thương?

Ảnh: Dear.vn

Em có thể đọc thấy những lời nhắn thiết tha của tình nhân mới gửi anh ta, hay chứng kiến cảnh hai người hẹn hò còn em đứng từ xa cắn chặt môi, nhắm chặt mắt để nỗi tủi thân đừng chực tràn ra, thì cũng không thể buộc anh ấy phải có trách nhiệm với những phức cảm riêng mang của em thêm lần nào nữa.

Bởi, người ta khi đã hết yêu thì đơn giản là hết vậy thôi, hoàn toàn không có chuyện nỡ hay không nỡ!

Trải qua một lần yêu là Tim lẫn Tin trong mình đã vơi cạn ít nhiều. Vậy sao lại còn hoang phí chút Tình-cạn-cùng để đi tiếc-trách-thương-giận một người không còn mảy may mủi lòng hay can dự đến mình?

Tôi chỉ mong sau những ngày chung đôi dù đắng cay ngắn ngủi, em vẫn còn giữ lại được cho mình một nụ cười bao dung.

Tôi chỉ mong sau mỗi lần yêu thương lẫn tổn thương, em đừng mang vác vào lòng những khổ đau hay hạnh phúc tự tạo, mà biết đâu là thứ tha để có thể bắt đầu lại tất cả.

Dĩ nhiên, không phải bắt đầu lại với anh ta.

Còn bắt đầu ở đâu, với ai, khi nào, thì chưa thể có câu trả lời tức thì ngay được. Chỉ có một người duy nhất toàn quyền phán quyết - là Thời gian!

Vậy nên, cho tim mình nghỉ mệt tí đi em, có được không?

 

Bạn đang đọc báo người việt tại Mỹ - Vinacircle. Mọi đóng góp về nội dung xin gửi về địa chỉ email: content@vinacircle.com.

Xin cảm ơn!

 

Author: Anh Khang

News day