Truyện ngắn: Nhân duyên
Sưu tầm 11/25/2016 01:35 AM
Cô ôm lấy vai chồng, siết tay lên bờ vai gầy đi vì làm ngày làm đêm, cô thấy mình sao ích kỉ quá. Vy định nói khẽ vào tai chồng: "Em yêu anh!"

Lúc này, màn đêm dày đặc và sương đông vẫn đang chiếm lĩnh không gian. Ngoài phố lác đác những tiếng rao quen thuộc, cất lên cao vút rồi lõm bõm rơi tuột trong màn sương. Vy bỗng giật mình tỉnh dậy giữa cái rét tái tê của Hà Nội.

Ảnh: images.tienphong.vn

Đêm qua, chồng cô lại ngủ lại ở công ty vì dự án đang dang dở.

Chỉ mới ba giờ sáng. Thật lạ là mỗi khi buồn Vy lại thức dậy vào giờ này. Vy nằm suy nghĩ, cô nghĩ xem gần đây Nam có gì bất thường không, và nghĩ xem liệu đêm qua chồng cô bị công việc hay một người đàn bà khác giữ lại. Lo lắng, tức giận rồi lại tự an ủi và quệt những giọt nước mắt nóng hổi trên mặt. Vy mở bộ phim hoạt hình gã khổng lồ Shark yêu thích của hai vợ chồng, nằm xem rồi chờ tới sáng.

Bảy giờ sáng, Vy hẹn chị Mai để trút tâm sự vào buổi cà phê. Những lúc rối bời như thế này, cần có một tâm hồn đồng điệu và sâu sắc như chị ấy.

Chợt, chị Mai nhắc tới Lan, cô gái kiểu mẫu của những năm tháng ở đại học.

Vy từng rất ấn tượng bởi cô gái ấy.

- Em còn nhớ những ngày của tuổi mười chín. Lúc chúng ta đang mơ ước về cuộc sống ngày mai sau khi đã cực khổ học hành hai mấy năm liền thì cô ấy đã có tất cả. Cuộc sống trong mơ và con người hoàn hảo đến lạ lùng.

Không hiểu sao cô ấy lấy chồng sớm vậy. Anh ta cũng ngon lành lắm ạ?

- Không, anh ta chỉ là hạng đàn ông vô dụng.

- Đánh nhau bằng lưỡi và làm tình bằng ngón tay?

- Haha, đúng vậy. Và luôn diễn thuyết một cách tài tình bằng cái đầu rỗng tuếch của mình, nhìn lại túi tiền rồi chê bai những món đồ đang thòm thèm là dở. Quay tay toát mồ hôi nhưng rêu rao rằng liếc nhìn một cô gái nào đó là ân huệ hắn dành cho họ.

-Em không hiểu lắm về đám cưới đó...

- Vậy e sẽ thấy dễ hiểu khi thấy nó đổ vỡ. Cứ như chị đây này, có sao xài người y chang vậy, không trèo cao mà cũng không cho ai trèo cao. Vậy là yên ổn.

Vy chỉ ừ hữ trong cổ họng. Không phải thứ gì cũng theo logic như vậy. Nhất là tình cảm. Chính cô cũng đang duy trì một tình yêu khó hiểu đấy thôi. Nhưng những điều chị Mai nói không phải không khiến Vy thêm lo lắng. Nam đẹp trai phong độ còn cô ba vòng như một, xương xẩu lại chẳng biết mốt này mốt kia. Vy nghĩ bụng rồi cố thả tiếng thở dài thật khẽ, sợ cô chị kết nghĩa của mình nhận ra.

Vy trở về nhà vào khoảng 6 giờ chiều. Chuẩn bị thức ăn nóng hổi, thay bộ đầm mới mua cùng chị Mai, Vy chuẩn bị vừa xong để chờ chồng về thì nhận được cuộc gọi từ anh.

Tối nay, cả nhóm anh lại ở lại họp. Vy còn chưa kịp trả lời đã nghe thấy tiếng lao xao từ đầu dây bên kia rồi chìm nghỉm bởi cú bấm kết thúc cuộc gọi từ chồng. Vy thẫn thờ ngồi xuống ghế. Nhìn lên tấm ảnh cưới rạng rỡ của hai vợ chồng, mắt cô ầng ậng nước.

Chợt, cô đứng dậy, kiếm cái cà men sắp đồ ăn vào rồi vội kiếm chiếc chìa khoá xe rồi đến công ty mang đồ ăn cho chồng, thực ra,việc cô muốn xác thực xem chồng mình có ở công ty không mới là động lực chính.

Vừa bước tới gần cửa phòng Nam, Vy điếng người khi nghe những tiếng rên xiết dồn dập từng cơn, tiếng chiếc chìa khoá ở ngăn kéo bàn làm việc của anh kêu lên lập rập. Vy chống tay vào cửa phòng, cổ họng thắt nghẹn từng cơn đắng nghét. Cô khuỵ xuống nghiêng người nhìn qua khe cửa, tấm lưng trần của người đàn ông và đôi tay khua khoắng của người đàn bà ập vào mắt cô đau đớn. Vy vội đứng lên, đập mạnh vào cửa hét một tiếng tức tưởi rồi chạy xuống nhà xe.

Ảnh: tuvisomenh.com

Vy đang luống cuống cắm chìa khoá vào ổ xe bỗng một bàn tay ẩm ướt mồ hôi nắm lấy chị. Chính là Tiến, đồng nghiệp của chồng cô. Tiến chỉ mặc mỗi quần dài, tóc tai rối bời, vẫn nắm chặt lấy tay Vy và thở dốc. Vy chưa hết ngỡ ngàng thì cậu ta nói trong hơi thở đầy mùi phụ nữ:

- Chị ơi chị ơi, chị hiểu nhầm rồi, nãy... Nãy trong phòng anh Nam là em và vợ. Trời ạ! Biết nói sao cho chị hiểu. Tiên sư cái phố cổ!

Vy ngỡ ngàng rồi bật cười trong nước mắt, Tiến thấy thế cũng vừa cười vừa thở.

Thì ra, anh chàng Hà Nội gốc khổ sở vì cái chật hẹp của những căn nhà phố cổ nên khi hai vợ chồng ở lại làm đêm lại ra cơ sự này. Vy vừa cười vừa lau nước mắt.

Dù thế , cô vẫn không hết lo sợ. Vy liền hỏi:

- Vậy Tiến thấy chồng chị đâu không?

- Anh ấy vừa về lúc 7 giờ rồi ạ.

Vy ngạc nhiên rồi nhanh chóng lên xe về nhà, trước lúc đi cô còn nói với với Tiến:

- Cậu lên đi, xem ra bộ dạng của chị với cậu lúc này mới đang nghi nhất đấy. Hì hì.

Vừa về tới nhà, nàng đã thấy Nam đứng ở sân, chỉ đợi Vy xuống xe, anh chạy tới ôm chầm lấy cô, khẽ nhấc lên rồi nói:

 - Anh nhớ vợ quá đi thôi, cuối cùng cũng xong việc rồi đây, về với em ngay.

Cô ôm lấy vai chồng, siết tay lên bờ vai gầy đi vì làm ngày làm đêm, cô thấy mình sao ích kỉ quá. Vy định nói khẽ vào tai chồng: "Em yêu anh" , không hiểu sao, lúc nói ra thì lại thành:

- Thả em xuống nào, em chuẩn bị bữa tối cho anh.

Đúng là, tình yêu của hôn nhân.

Đêm nay, Vy bất ngờ được mời tới tiệc mừng 5 năm ngày cưới của Lan. Hai người vốn chỉ mỉm cười chào nhau khi thi thoảng học chung tín chỉ.

Lan vẫn thật lộng lẫy, nàng lên sân khấu trình diễn một bài hát nồng nàn như ca sĩ, gương mặt sáng rỡ làm cả căn phòng tập trung sự chú ý.

Bỗng, có cuộc gọi từ Mai:

- Em ơi, uống với chị vài chén được không, chị sắp thành độc thân rồi!

Những sự kiện đẫm mùi đời đến quá nhiều khiến Vy chẳng quá ngạc nhiên về chuyện chia tay của gia đình chị ấy. Cô chỉ buồn lòng khi nghĩ về cô chị kết nghĩa hay uỷ mị rồi nhanh chóng chào mọi người và rời khỏi buổi tiệc.

Trước lúc thang máy đóng cửa, Vy còn nghe rõ giọng Lan hạnh phúc:

- Nếu có kiếp sau em vẫn mong được làm vợ anh!

Nghĩ tới những câu chuyện tình yêu sau đám cưới, Vy mỉm cười, khe khẽ nói trong lòng:

“Sẽ ổn thôi, chị à, tất cả chỉ là những câu chuyện của nhân duyên.”

Mà Nhân Duyên, là do trời định.

Theo: Truyenngan.com.vn

Author: Sưu tầm

News day