Trái tim con gái, vốn sinh ra đã mất một phần
Tường Minh (Theo girly.vn) 05/09/2018 02:00 PM
Anh đến cũng vô sự, đi cũng vô sự. Đàn ông mà, ai nào hiểu được cảm giác thương nhớ sau quãng thời gian yêu nhau. Phụ nữ, ban đầu chóng vánh lựa chọn, nhưng nào có lựa được đâu?

Chạng vạng bước vào đời nhau như cơn gió thoảng qua cuối xuân lỡ làng, em nhận ra rằng: "Duyên phận là thứ đã ngầm mang theo sự đau khổ". Cuộc đời con gái như ánh trăng cuối ngày, nửa vầng trăng che khuất bởi đám mây tối tăm, sứt mẻ trong màn đêm u tịch. Nhưng vẫn còn đẹp, còn trong trẻo do tài hoa của người họa sĩ và do cảnh đêm tĩnh mịch. Vốn nhân sinh là thế, chìm trong nỗi nhớ không thể quên, chìm giữa thành phố còn tồn đọng kỷ niệm về nhau, còn lưu lại trên màu tóc em năm ấy, và em của năm nay, và em của cuối ngày yêu thương chẳng còn. 

Ảnh: ARTLee

Anh đến cũng vô sự, đi cũng vô sự. Đàn ông mà, ai nào hiểu được cảm giác thương nhớ sau quãng thời gian yêu nhau. Phụ nữ, ban đầu chóng vánh lựa chọn, nhưng nào có lựa được đâu? Mùi vị của men rượu cũng như tình yêu nửa ngày, một chút chua chát, chút đắng, chút ngon, chút say, và rồi chìm trong giấc ngủ. 

Nỗi niềm của phụ nữ, đàn ông chẳng hiểu, chung quy cho nó là sự phù phiếm xa hoa. Nhưng nào biết được đơn giản chỉ cần một nụ cười mỗi sáng thức dậy, một giận hờn vu vơ có ai đó dỗ dành... Thế thôi, nào có ai làm được, nào có ai hiểu cho, nào chỉ đơn thuần mấy câu trêu ghẹo thẫn thờ, rồi để lại vết thương cho họ đến tột cùng.

Nếu phải gọi tình yêu là thứ duyên phận, thì có lẽ em xin được chọn lựa không có tình yêu. Sẽ không có việc người thương đã và đang nhớ một người thương khác. Sẽ không có cái khái niệm mang tên "người cũ còn thương". Cũng sẽ không có phạm trù "người dưng chẳng thể quên". Nếu ai đó hỏi tôi: "Phụ nữ là thứ gì thế? Sao mà khó hiểu đến vậy?” Tôi sẽ trả lời: "Đàn ông cũng vậy thôi, anh có chắc rằng anh sẽ yêu cô ấy mãi không?" Chúng ta như nhau.

Ảnh: ARTLee

Cuối mùa yêu thương là thương nhớ, cuối mùa thương nhớ là anh, và cuối mùa của anh là sự đau đớn đến tột cùng. Anh đã như một niềm vui tại trái tim mất một nửa, như đồng lúa còn sót lại tro tàn, là cánh hoa vô tình trên mái tóc cô gái mới lớn. Có lẽ, phụ nữ thì như một cái trống. Cái trống nhìn rất điềm tĩnh, nhưng đánh vào thì tiếng rất lớn. Như nỗi đau chứa đựng và bộc phát đúng thời điểm.

Đàn ông và đàn bà là hai danh từ thông thường thôi, nhưng sao làm nhau đau đến như vậy? Người ta từng nói: "Hãy yêu cho hết mình khi còn có thể". Đúng rồi! Chúng ta đều đau, nhưng lần này là em chứ chẳng phải anh. Cuối thu cho màu của trăng thêm vàng, cho bầu trời xám xịt, cho nắng nhạt dần... Và anh cũng vậy, nhạt dần sau chiều thu, nhạt dần sau bóng cây cổ thụ đầu đường, nhưng lại đậm màu trong trái tim em. 

Theo Girly.vn

Author: Tường Minh (Theo girly.vn)

News day