Mẹ à, hôm nay mẹ đi làm từ sáng sớm đến tận mười một giờ đêm. Lạnh như thế này, mẹ lại làm muộn quá! Con muốn hỏi mẹ có mệt lắm không mà chẳng biết phải mở lời ra sao. Những người đã lớn thường dễ ngại ngùng vậy hả mẹ? Lúc nhỏ, mấy câu mẹ mệt không, mẹ buồn không, con yêu mẹ… nói ra hồn nhiên lắm! Không khó khăn như bây giờ.
Con còn nhớ, khi còn bé, có lần con đã suýt xông vào đánh người ta khi người ta chê mẹ xấu. Họ bảo: Ba con sáng sủa như thế, ngày xưa rước dâu về, cả làng cả xóm đều ngóng xem cô dâu xinh đẹp như thế nào, vậy mà… Họ cười hềnh hệch, và lần đầu tiên con mới biết không phải lúc nào người ta cười cũng đẹp. Con lại nghĩ, ngày xưa về nhà chồng, phải nghe những lời ấy, mẹ chắc là buồn lắm. Nhưng mẹ yêu ba, mẹ nhỉ? Con còn nhỏ, hờn dỗi chạy về mách lại mẹ. Mẹ chỉ cười. Mẹ bảo: Kệ người ta… Mắt mẹ buồn buồn. Mẹ ơi! Mẹ là người phụ nữ đẹp nhất thế gian này. Mẹ hãy cứ tin là vậy nhé! Con biết, phụ nữ ai chẳng muốn đẹp. Nhưng cuộc sống không cho mẹ của con được đẹp.
Có đôi khi, con nhìn thấy mẹ người ta xúng xính áo váy, giày cao gót. Mẹ con người ta đứng ở cổng trường nói chuyện với nhau về thời trang, "Chiều nay tan học, mẹ đưa con đi mua cái váy mới nhé? Hay là thích giày mới? Túi mới được đấy. Phụ nữ nhất thiết phải có một cái túi đẹp".
Có đôi khi, con đã ước mình được sinh ra trong một gia đình khác. Mỗi lần đi mua sắm, thích cái gì là bảo mẹ mua cho cái đó để ăn. Không cần phải dò nhìn mẹ, không cần tính xem mua thứ ấy về thì hết bao tiền. Rồi con có thể mua bao nhiêu áo quần tùy thích, cũng có thể mua một cây son hoặc một cái kẹp tóc lấp lánh. Chẳng cần mặc lại quần áo người khác bỏ đi, dùng lại đôi giày người ta không thích. Thỉnh thoảng bạn bè hỏi con cái áo này mua ở đâu mà đẹp thế, con ngượng lắm nhưng vẫn phải nói dối… Vì chẳng lẽ lại bảo: Tớ mặc lại đồ của chị họ?
Có đôi khi, con rất ghét ba mẹ. Đôi khi thôi mẹ à! Vì con biết ba mẹ khổ sở như thế nào. Những đêm con không ngủ, nghe tiếng thở đều đều của mẹ, chỉ là tiếng thở thôi mà sao con thấy chông chênh và mệt mỏi lạ thường. Lúc đó, tim con dịu đi, và con nhận ra rằng dù điều kiện có thể không bằng bạn bằng bè, nhưng ba mẹ chưa bao giờ để chúng con thiếu thốn về mặt tình cảm.
Ba đi công tác xa, lúc nào cũng cố gắng tiết kiệm từng đồng để gửi về cho cả nhà. Mẹ lúc nào cũng bảo mình ăn quen đồ giản dị rồi; nhưng con biết mẹ đang chắt chiu, thức ăn ngon lạ có được đều để dành cho chị em con.
Có lần ba mẹ cãi nhau, cũng vì cơm áo gạo tiền. Con khóc suốt cả đêm khi biết ba nằm khò khè trong phòng khách, còn mẹ thì ngồi buồn ngoài thềm nhà. Con muốn lao ra mà bảo, "Mẹ ơi, sương lạnh lắm, mẹ vào nhà đi".
Mẹ bảo, khó khăn đến mấy, vất vả đến mấy cũng được, chỉ cần có các con thì mẹ sẽ vượt qua hết. Khi có tiền, mẹ thích trang hoàng lại nhà cửa thật đẹp. Năm nay cố sơn nhà, sơn nhà xong rồi thì năm sau sẽ mua tủ áo, năm sau nữa lắp rèm. Nhà người ta có tiền, người ta làm một lần là xong. Nhà mình khó khăn thì dần dần cũng được. Mẹ ơi… chúng con cũng thế mẹ ạ! Chúng con cũng cố học thật giỏi cho ba mẹ yên lòng.
Đêm nay con cứ trằn trọc mãi. Ở phòng bên cạnh, không biết mẹ có ngủ ngon không? Năm nay nhà mình bớt khó khăn hơn mọi năm một chút rồi. Mẹ ơi, con gái mẹ là một đứa vụng về, lại nhút nhát. Con từ bé đến lớn chỉ biết học, ít tiếp xúc và va chạm. Nhưng con yêu mẹ, yêu ba, yêu nhà mình thật nhiều. Con sẽ thật chăm chỉ để ba mẹ vừa lòng, để cả nhà có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Chỉ cần nhà mình cứ mãi hạnh phúc như thế thôi, mẹ nhé!
Đừng yêu đàn ông nhu nhược
Mong cuộc đời luôn dịu dàng với em
Khi tình yêu ngẫu hứng gieo vần thơ
Là em, cô gái của mùa thu
Này người yêu cũ, em tha thứ cho anh!
Hai câu chuyện điển hình nhất trong tình yêu đôi…
Hãy cứ đi khi đôi chân chưa mỏi
Buông tay nhau thôi, chúng ta hết yêu rồi
Sau này, đừng hỏi anh đã chán em chưa nhé!
Mang màu sắc đến với ngôi nhà của bạn
Một mình khám phá thủ đô Thái Lan – tại sao không?
Đại học không phải là lựa chọn duy nhất cho tương lai
Em là một nửa hoàn hảo của anh
Tỷ phú người Nhật Yusaku Maezawa sẽ là người đầu tiên du lịch Mặt Trăng bằng tàu SpaceX