Thư tình không tên
An Di 04/04/2017 08:00 PM
Anh có còn nhớ, bài hát đầu tiên anh hát tặng em không? Giọng anh ngọt ngào tới nỗi em cứ muốn nghe mãi. Anh thích nắm lấy tay em, nhưng không phải là bàn tay mà là cổ tay. Anh từng nói vì không muốn bàn tay anh vô tình làm đau những ngón tay mềm của em.

Cuộc đời là âm nhạc và tình yêu là một bản nhạc. Nếu sinh mệnh là một thanh âm của cuộc đời, thì tuổi trẻ là những âm thanh tuyệt diệu nhất. 

Gửi anh, chàng trai đến từ thế giới lãng du.

Lá thư này, em viết cho anh, cốt là để chúng ta cùng nhau nhớ về những ngày đang hạnh phúc như thế nào. Anh có nhớ, chúng ta biết nhau như thế nào không?

Chúng ta gặp nhau thế nào nhỉ? Qua comment và những dòng status, qua những avatar long lanh mà ta chỉnh sửa! Anh tìm hiểu em chỉ qua những dòng tin. Em thích anh không phải qua cái nhìn mà qua những dòng bình luận. Nụ hôn của anh và em chỉ là những icon, những cái hôn môi xa qua bài hát.

Và những món quà chỉ là ảo! Có nhiều lúc cả anh và em đều cùng tự hỏi, phải chăng mình đang có vấn đề? Nhưng có một sự thật đó là ngày nào không thấy những dòng comment của em là anh thấy nhớ. Một ngày không thấy comment của anh là em nhắn tin. Khi vui điều đầu tiên anh nghĩ là nhắn tin cho em. Lúc buồn em chẳng tìm vai ai tựa mà dựa vai anh qua... tin nhắn.

Ảnh: Myriam

Và cứ thế, ta yêu nhau lúc nào ấy nhỉ? Cũng có lúc giận dỗi, cũng có lúc hờn ghen, có lúc ngúng nguẩy, nhiều khi lại trốn chạy. Chúng ta đuổi theo chính chúng ta, cho những hình tượng do chúng ta tạo nên yêu nhau. Một tình yêu kỳ lạ. Nhưng em lại thấy đầy niềm vui.

Cho đến một ngày, anh vượt nửa vòng trái đất để tìm em. Chúng ta gặp nhau vào một ngày thời tiết có cơn mưa đầu mùa hạ. Bắt đầu thời điểm đó, tình yêu của chúng bước ra thế giới thật. Một tháng anh ở Việt Nam, thời gian không nhiều nhưng chúng ta đã mau chóng bên nhau. Anh đã cùng em đi đến những nơi em thích, cùng em ăn những món em yêu, có lẽ khi đã quá hiểu nhau, chúng ta không còn rào cản khác biệt suy nghĩ làm mâu thuẫn. Sẽ thật kỳ lạ khi nói rằng chúng ta từ lúc yêu nhau thật sự thì không hề có cãi vã.

Anh có còn nhớ, bài hát đầu tiên anh hát tặng em không? Giọng anh ngọt ngào tới nỗi em cứ muốn nghe mãi. Anh thích nắm lấy tay em, nhưng không phải là bàn tay mà là cổ tay. Anh từng nói vì không muốn bàn tay anh vô tình làm đau những ngón tay mềm của em. Rảo bước trên đường, anh luôn để em đi bên anh, dù là chốn đông người hay chỉ là nơi riêng dành cho chúng ta, anh vẫn luôn nắm lấy tay em. 

Anh là chàng trai dịu dàng nhất em từng gặp. Em là người dễ buồn, lại hay nổi nóng linh tinh, những lúc ấy anh luôn kiên nhẫn và đối xử với em cực kỳ dịu dàng. Mối quan hệ của chúng ta là bình đẳng, chẳng ai yêu cầu phải cho ai cái gì nhưng anh nói, anh luôn muốn cho em sự hạnh phúc, sự bảo bọc, chở che và tiếng cười. Ngược lại, em cũng đã dành tặng anh những quan tâm chân thành và cũng sẽ luôn dịu dàng, đằm thắm. Dường như, thế giới này sinh ra để chúng ta chết vì nhau, phải không anh?

Một mối quan hệ lâu bền phải luôn không ngừng cố gắng và vun đắp tình cảm từ hai phía. Ngày tiễn anh ra sân bay, anh đã ôm em thật lâu, và nói hãy đợi anh nhé, anh nhất định sẽ quay lại và đưa em đi khắp mọi miền, đi tìm mảnh đất tình yêu. Sẽ nhớ em nhiều lắm, cô bé ạ, và anh đã đặt lên môi em một nụ hôn nhẹ, một nụ hôn có mùi mùa hạ.

Ảnh: Vargazs

Em và anh đã cùng  xem bộ phim “Mùa yêu đầu tiên” của Luk Vân, trong phim có câu như thế này “Trái đất là một vòng tròn lớn, khi đi hết vòng tròn ấy thì người ta sẽ trở về bên nhau”. Và đúng như một phép màu, một năm quen biết, ba năm yêu xa đã trôi qua như một phép màu, chúng ta bây giờ đã có thể bên nhau một cách hoàn chỉnh, cùng bước đi chung lối. Chúng ta đã đi tìm miền đất mà với chúng ta nó là tình yêu. Có một phép màu mang tên duyên số, và phép màu của em chính là anh. “Chỉ cần có gió thì chong chóng sẽ quay, chỉ cần đủ tin yêu thì yêu thương sẽ đong đầy”.

Anh mãi mãi là bầu trời mùa hạ của em. Mùa của bằng lăng tím nở rộ khắp mọi nẻo đường.

“Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa

Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết!

Mà mặt đất màu xanh vẫn là biển

Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.”

(Mùa Hạ - Xuân Quỳnh)

Tác giả: An Di

Tin mới trong ngày