Yêu thôi, xin đừng yêu quá!
Bolo 01/22/2018 02:00 PM
Đừng cưới người bạn cần, cũng đừng cưới người bạn không thể sống thiếu, hãy cưới người bạn thấy phù hợp. Còn thế nào là phù hợp? Chính bạn phải là người tự trả lời cho mình câu hỏi đó. Không khó đâu. Hãy để trái tim và lý trí cùng mách bảo.

Chúng ta cần bao nhiêu lâu để tiếp nhận một sự thật? Có thể là một giây, một phút, một tháng, một năm, hay thậm chí cả đời. Vì sao ư? Vì nó phụ thuộc vào việc liệu trái tim bạn có thật sự chấp nhận điều đó hay không.

Tôi có một người bạn, cô ấy mất chỉ vài giây để tin vào định luật "Vạn vật hấp dẫn", thứ mà tôi phải mất hơn một tháng để thấu hiểu, nhưng phải mất đến sáu năm để tin rằng, người đàn ông mà cô ấy chọn, người mà cô ấy bám víu suốt một thời gian dài, là cả thanh xuân không bao giờ trở lại, thực chất là một gã đàn ông tồi tệ.

Ảnh: babynicki

“Bọn tao đã nói với mày biết bao nhiêu lần rồi, nói từ ngày mà hai đứa chúng mày yêu nhau, nói trong suốt sáu năm mà mày có thèm tin đâu? Mày mù quáng quá”. Đó là lời đám bạn thân chúng tôi nói với cô nàng ngày hai người quyết định chia tay lần thứ hai mươi bảy. Phải, hai mươi bảy lần trong sáu năm, ấy vậy mà, lúc nào cậu ấy cũng nói, “Nhưng mà tao không thể sống thiếu anh ấy chúng mày ạ”.

Sáng nay trong lúc la cà mạng xã hội để giết thời gian, một câu trích dẫn được thiết kế xinh đẹp trong một bức ảnh lãng mạn đã khiến tôi suy nghĩ rất nhiều về cô bạn khù khờ, và về những mối quan hệ mà tôi đã và đang có. "Đừng cưới người bạn cần. Hãy cưới người bạn không thể sống thiếu".

Vừa đọc dứt câu, tôi bật cười. Đấy, như cô bạn của tôi, cứ bám víu lấy người mà cậu ấy cho rằng “sống không thể thiếu”, rồi cũng chỉ rước lấy đau khổ. Tại sao phải cứ như vậy nhỉ? Người bạn không thể sống thiếu, chắc gì người ta đã cần bạn? Người bạn không thể sống thiếu, liệu người ta có coi bạn như lẽ sống của họ không? Hay cũng chỉ là một cuộc tình đẹp, nếu yêu thì còn khờ dại, hết yêu rồi thì đường ai nấy bước?

Cứ cho rằng vào khoảnh khắc này, hai bạn thật sự yêu nhau và không thể sống nếu thiếu nhau, nhưng ai dám khẳng định tương lai rồi cũng sẽ như thế. Nếu một ngày nào đó một trong hai người buông bỏ, hoặc tìm được cho mình một người “không thể sống thiếu” khác, người còn lại sẽ tổn thương và đau đớn biết nhường nào. Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua nếu bạn biết cách buông bỏ và tìm cho mình những động lực mới. Nhưng nếu bạn vẫn cứ bám víu vào tình yêu ấy, rồi tự nhủ với bản thân người kia sẽ quay lại, rằng bạn không thể sống nếu thiếu người ấy, bạn sẽ mãi cô độc trên chiếc thuyền tình yêu đầy sóng gió ấy một mình với đầy những lỗ thủng, dù cho có cố gắng thì thuyền vẫn sẽ chìm. Chỉ có chính bản thân bạn mới là người cứu bạn thoát khỏi cơn cuồng phong ấy, bằng cách tìm cho mình một con thuyền mới. Ai bảo yêu thì có quyền được khờ dại, ai bảo yêu là có quyền được nghe theo tiếng gọi con tim? Tình yêu chỉ đẹp khi còn dang dở.

Đừng tạo cho chính bản thân mình một khái niệm gọi là “Sống không thể thiếu”, nếu không, một ngày nào đó chính bạn sẽ lại tự làm tổn thương bản thân. Hãy tự tin rằng bạn đủ mạnh mẽ và bản lĩnh để có thể sống tự lập mà không cần bất cứ ai, độc lập về mặt vật chất, độc lập về tâm hồn, dù rằng sau khi ngộ ra được sự thật ấy, có lẽ trái tim bạn đã vỡ vụn, tâm hồn bạn đã chai sạn. Cũng đừng tự cho mình cái quyền được yếu đuối, rồi tự đi tìm cho mình một điểm tựa. Rồi một ngày nào đó điểm tựa ấy biến mất, bạn sẽ ra sao? Đi tìm cho mình một điểm tựa mới ư? Liệu cuộc sống có dễ dàng như vậy?

Ảnh: babynicki

Điều đó không có nghĩa là chúng ta phải sống cô độc. Cuộc sống do chính bạn lựa chọn, do chính bạn tự quyết định, mà quyết định ấy đến từ cả con tim và lý trí. Đừng để con tim lộng hành, cũng đừng để lý trí chuyên quyền. Hãy cứ yêu, yêu trọn vẹn, yêu nồng cháy, yêu mãnh liệt. Nhưng đừng bao giờ cho hết đi. Hãy giữ lại một chút gì đó cho bản thân. Một chút tự tin, một chút độc lập, một chút quyết đoán. Yêu không phải là sống không thể thiếu nhau. Yêu nhau là khi hai trái tim hòa cùng một nhịp. Hạnh phúc nằm trong tầm tay. Người làm ta tổn thương nhiều nhất đôi khi lại chính là bản thân ta. Sống chậm lại, nghĩ khác đi, và yêu thương nhiều hơn. Hạnh phúc rồi sẽ đến với bất kỳ ai xứng đáng.

Đừng cưới người bạn cần, cũng đừng cưới người bạn không thể sống thiếu, hãy cưới người bạn thấy phù hợp. Còn thế nào là phù hợp? Chính bạn phải là người tự trả lời cho mình câu hỏi đó. Không khó đâu. Hãy để trái tim và lý trí cùng mách bảo.

Theo: girly.vn

Tác giả: Bolo

Tin mới trong ngày