Em gặp anh vào một chiều mùa thu, lá nhẹ rơi, tiết trời xốn xang. Một cô gái với ánh nhìn xa xăm bước đi nhẹ nhàng trên phố, vô tình một chàng trai lạ với nụ cười hao gầy đã va phải em. Anh luống cuống xin lỗi và hỏi em có bị sao không. Thì ra, anh không phải là người ở thành phố này, anh chỉ đến đây để tìm nhà người quen và đã lạc đường.
Em trở thành hướng dẫn viên bất đắc dĩ cho anh. Chúng ta đã trở thành những người bạn. Rồi thì tháng năm quay cuồng, mình cũng đã phải lòng và yêu nhau sâu sắc. Cuộc đời này khó tránh khỏi chữ ngờ, khi anh quyết định quay trở về quê hương của mình, cũng là lúc chúng ta lặng lẽ rời xa nhau.
Anh là chàng trai nặng tình với mớ tâm tư ngày cũ, em là cô gái khao khát nhiều vùng đất thanh bình, yên ả. Chúng ta không thể giữ lấy nhau khi cả hai không có cùng một điểm đến. Em đã hạnh phúc thật nhiều khi có anh bên mình, dẫu điều này thật ngắn ngủi. Em sẽ xem từng giây phút mà ta có nhau như là những kỷ niệm đẹp, hồi ức đẹp được ban tặng trong cuộc đời.
Mùa thu luôn là mùa mang nhiều nỗi cô đơn, nhiều sự chia xa nhưng cũng thật đẹp, phải không anh? Không biết từ lúc nào, em vẫn hay mơ về hình ảnh của mùa thu năm ấy, có anh nắm lấy tay em, có anh dìu dắt từng bước chân, trao nhau môi hôn nồng say, kể cho nhau nghe từng câu chuyện của chốn thị thành.
Anh và em, chúng ta gặp nhau rồi lặng lẽ rời xa, không một lời oán trách, không một lời thở than, chỉ mỉm cười rồi sau đó trao vội lời từ biệt. Chúng mình rồi sẽ gặp lại nhau phải không anh? Có thể không phải là thành phố nơi em ở, cũng có thể chẳng là thành phố nơi anh, mà sẽ ở một nơi nào đó diễm lệ.
Chúng ta còn lại gì sau mùa thu năm ấy? Liệu chúng ta có bao giờ luyến tiếc cho quyết định ngày xưa cũ? Chúng ta tuy không thể đi cùng nhau một quãng đường dài nhưng lại có trong nhau vô vàn kỷ niệm. Mình vẫn còn giữ lấy ánh mắt, môi cười, sự quan tâm thật lòng dành cho nhau. Chúng mình vẫn dành cho nhau sự tôn trọng và tin tưởng như ngày đầu làm quen, gặp gỡ. Chúng ta không còn yêu nhau nữa, vậy thì đã sao? Ừ thì chúng ta vẫn là những con người tri âm, tri kỷ.
Mùa thu năm ấy mình có nhau, mùa thu năm nay mình chỉ còn lại kỷ niệm. Dẫu là kỷ niệm vui hay buồn, chúng ta vẫn hết sức biết ơn đối phương vì đã xuất hiện trong cuộc đời nhau. Anh là một nốt nhạc ghép thêm cho bản nhạc của em thêm tha thiết. Em cũng là một khúc du ca trong cuộc đời của anh. Em thật sự yêu quý anh rất nhiều, cảm ơn đời vì đã an bài cho chúng ta quen biết nhau.
Vậy rốt cuộc chúng ta còn lại gì sau mùa thu năm ấy, đơn giản thôi, chúng ta còn lại những kỷ niệm, ở trong anh và ở trong em.
Đừng yêu đàn ông nhu nhược
Mong cuộc đời luôn dịu dàng với em
Khi tình yêu ngẫu hứng gieo vần thơ
Là em, cô gái của mùa thu
Này người yêu cũ, em tha thứ cho anh!
Hai câu chuyện điển hình nhất trong tình yêu đôi…
Hãy cứ đi khi đôi chân chưa mỏi
Buông tay nhau thôi, chúng ta hết yêu rồi
Sau này, đừng hỏi anh đã chán em chưa nhé!
Mang màu sắc đến với ngôi nhà của bạn
Một mình khám phá thủ đô Thái Lan – tại sao không?
Đại học không phải là lựa chọn duy nhất cho tương lai
Em là một nửa hoàn hảo của anh
Tỷ phú người Nhật Yusaku Maezawa sẽ là người đầu tiên du lịch Mặt Trăng bằng tàu SpaceX