Ngoài phố, có người vừa đánh rơi một cuộc tình!
CTV Yên Nhiên ( An Lê) 03/15/2018 08:00 PM
Sao ta không gặp nhau sớm hơn, để nỗi buồn chẳng về trong lòng người vô tận, chẳng len vào tim em nỗi nhớ chênh vênh. Sao người chẳng hướng về em dù chỉ trong giây lát, có lẽ chẳng ai buồn lâu đến thế!

Giữa tháng giêng mà mơ mộng về những ngày thu xưa cũ. Con đường vàng ươm trải nắng nhuộm chia phôi. Ngồi giữa hoa cúc vàng mùa thu mà kể chuyện hoa đồng thảo mùa hè, mà nghĩ về hoa giọt tuyết hé nở mùa đông. Ngồi giữa nỗi tương tư mà nghe kể chuyện thất tình trên phố. Câu chuyện kể vụng về trên môi người vừa đánh rơi một cuộc tình sao mà da diết. Người kể bằng ánh mắt rưng rưng, bằng đôi tay gầy guộc, bằng trái tim xây xát đau thương.

Ảnh: Larm Rmah

Người có nhìn thấy em chăng, ta đã đôi lần gặp nhau trên phố, con phố dài với những hàng cây phủ bóng trăm năm. Người có nghe tiếng em chăng, tiếng khe khẽ hòa cùng tiếng cựa mình của phố cổ in hằn những vết thời gian. Người có cảm nhận được tình cảm của em chăng, như hơi thở của mùa về hanh hao trên phố, như hương loài hoa đồng nội dịu dàng ngát hương.  

Nhưng người chẳng nhìn thấy em, bởi trong mắt người, bóng mây cuộc tình đau thương vẫn che phủ. Người chẳng nghe thấy em, bởi tai bận lắng nghe thanh âm vỡ vụn của chia ly. Người vẫn bước đi trên con phố cũ, mải kiếm tìm một hình bóng xa xăm. Hình bóng của cuộc tình nào lướt qua mắt người vội vã, rồi một ngày lạc mất giữa phố thênh thang. Bàn chân qua phố tìm níu chút yêu thương xa vời, bàn tay vẫn quen tìm trên phố chia đôi. Người yêu nhiều là người chịu thiệt thòi, kết thúc cuộc tình hai tay ôm nỗi cô đơn nhìn duyên phận trống rỗng. Nhìn cuộc tình chớm nở tàn vội như hoa bằng lăng tím trời ngày cuối hạ, vẽ những mảng màu trầm buồn trên phố hoang vu.

Em chẳng giỏi giấu những nỗi buồn, cứ để nó khẽ khàng mơn man trên mi mắt. Em chẳng giỏi giấu nỗi cô đơn, cứ để nó len vào tim thổn thức. Em chẳng giỏi giấu nỗi nhớ vào lòng, cứ để nỗi nhớ làm bạn với trời mây. Em chẳng ngại nhận mình mềm yếu, hơn đôi lần thổn thức vì yêu. Trái tim quen với cô đơn, bồi hồi trước rung động một người xa lạ. Yêu sao ánh nhìn, ánh mắt buồn tha thiết ngày phố vắng mưa bay.

Ảnh: Jake Ingle

Sao ta không gặp nhau sớm hơn, để nỗi buồn chẳng về trong lòng người vô tận, chẳng len vào tim em nỗi nhớ chênh vênh. Sao người chẳng hướng về em dù chỉ trong giây lát, có lẽ chẳng ai buồn lâu đến thế! Không, chỉ là người dưng ngược lối, lướt qua đời nhau như những kẻ xa lạ, vô tình bước qua cuộc đời nhau rồi vội vàng bước đi. Để ta chẳng là gì trong cuộc đời của nhau, để em mãi chỉ là người vô hình trong cuộc đời người mà thôi.

Tác giả: CTV Yên Nhiên ( An Lê)

Tin mới trong ngày