Noel đầu tiên có nhau trong đời
CTV Đông Thảo (Thảo Nguyên Lương) 12/23/2017 08:00 PM
Chính lúc ấy anh mới hiểu những gì em nói. Sau một đêm chịu đựng cảm giác cô đơn trống rỗng giữa mùa lễ hội, anh như một bụi cây khô héo được hồi sinh khi cơn mưa về.

Anh đã nghĩ rằng đón Noel ở thành phố Sài Gòn này thật nhảm nhí, vừa chẳng có tuyết vừa thiếu đi cái tinh thần duy nhất của Noel thật sự là đoàn tụ với gia đình. Về cơ bản là anh đã chẳng có gia đình thực sự để mà đoàn tụ. Anh thậm chí còn âm thầm ghét Noel nữa.

Ấy vậy mà từ ngày em xuất hiện trong cuộc sống, anh bắt đầu lén xem những bộ phim lãng mạn về ngày đẹp nhất của năm để hiểu những gì em nói. Nào là phong tục lá tầm gửi, nào là treo tất lên lò sưởi, nào là khung cảnh cửa sổ đầy tuyết trắng với bàn tiệc ấm nóng bên trong. Khi kể về những điều ấy, gương mặt em sáng bừng như ngọn lửa giữa đêm đông, và anh có thể thấy lòng mình ấm áp nhẹ nhàng chỉ nhờ nụ cười ngọt ngào ấy.

Ảnh: Rodolfo Sanches Carvalho

Không như những cặp đôi "kinh điển" khác, anh là tay mơ trong những chuyện tình cảm, còn em thì đã từng đau đớn vì biết bao gã tồi đã nỡ phụ lòng em. Có lẽ vì thế mà để hiểu được em anh đã phải vận biết bao sức lực, phải mời cô em họ trà sữa không biết bao nhiêu lần để được con bé tư vấn hộ. Anh đã phải tự mình trưởng thành hơn trong mọi mặt, anh tập nhìn đời rộng hơn, sâu hơn, tất cả cũng chỉ vì muốn được đứng cạnh bên em.

Anh thậm chí còn tập hát mấy bài hát Giáng Sinh bằng chất giọng trẻ con, để được thêm nhiều lần nữa nghe thấy tiếng cười vang thích thú của em.

Ấy vậy mà đúng vào tháng mười hai, em lại phải đi công tác xa, tận nửa vòng trái đất. Anh biết em đang tận hưởng không khí mùa đông ở bên ấy, đúng như em từng mơ mộng. Em chụp biết bao hình đường phố được trang hoàng lộng lẫy, quay những đoạn video ngắn khi em chạy vui đùa trong tuyết rồi gửi về cho anh, không quên những lời yêu thương ngắn gọn đậm chất của em. Anh ước gì mình có thể cùng chia sẻ niềm vui ấy cùng em.

Ảnh: freestocks

Năm nay Sài Gòn trở trời em yêu ạ, đã cuối tháng mười hai mà những cơn mưa vẫn chưa chịu rời đi. Có lẽ nhờ vậy mà không khí trở nên se lạnh. Tối khi đi làm về, anh tranh thủ ăn cơm và tắm rửa thật nhanh rồi trùm chăn xem phim, một bộ phim về Noel như em thường làm một mình vào những năm trước.

Anh đã nói rằng như vậy thì thật cô đơn, em chỉ lắc đầu khẽ và bảo rằng: “Em không biết nữa. Em nghĩ mình thích thế. Khi thấy người ta hạnh phúc bên người thân yêu vào dịp lễ ấy, cảm giác đầu tiên em sẽ cảm thấy nhói lòng khi nghĩ rằng trên thế giới ai cũng được ấm áp như thế đấy, trừ em ra. Nhưng rồi khi tưởng tượng đến một ngày không xa chính bản thân em cũng được trải qua một mùa Noel không lạnh bên người em thương, em lại thấy niềm hạnh phúc ấy còn đậm đà hơn. Như kiểu người nông dân sau đợt hạn thì thấy cơn mưa tràn về vậy”. Thú thật thì anh chẳng hiểu em nói gì cả, vậy nên anh phải thử bắt chước em một lần xem sao.

Ảnh: Paola Chaaya

Và rồi, anh nhìn thấy chính mình cô đơn lạc lõng vô cùng khi ở cuối phim, chàng trai ôm chặt cô gái ấy vào lòng, thì thầm những lời yêu êm ái. Anh thực sự ước gì em ở đây, cạnh bên anh. Anh đã tắt phim trong tâm trạng rối bời và vô cùng mệt mỏi, vì quá nhiều cảm xúc hỗn độn.

Nhưng vào sáng hôm sau, anh bị đánh thức dậy bởi tiếng chuông cửa ầm ĩ. Vừa càu nhàu vừa mở cửa, anh ngỡ ngàng bừng tỉnh khi nhìn thấy em đứng trước cửa, gương mặt tươi rói trong khi hai tay khệ nệ nào hành lý và quà cáp. Em tới thẳng chỗ anh khi rời khỏi sân bay. Chính lúc ấy anh mới hiểu những gì em nói. Sau một đêm chịu đựng cảm giác cô đơn trống rỗng giữa mùa lễ hội, anh như một bụi cây khô héo được hồi sinh khi cơn mưa về. Anh hiểu được rằng có em bình yên trong vòng tay thật sự có ý nghĩa với anh hơn bất cứ thứ gì trên đời, nhất là sau một thời gian xa nhau dù chẳng lâu mấy.

Ôm siết lấy em vào lòng, anh chỉ có thể thốt lên: “Noel vui vẻ nhé, em yêu”.

Tác giả: CTV Đông Thảo (Thảo Nguyên Lương)

Tin mới trong ngày