Làm sao để có thể biết được ta là mảnh ghép cuộc đời với ai trong số bao người đã gặp? Làm sao nhận ra để chẳng bao giờ phải chia ly với bất kỳ ai, chẳng là người cũ của ai và chẳng đến sau một ai?
Em đến sau cô gái ấy. Cô gái yêu anh suốt những năm đại học. Thời sinh viên đẹp nhất, anh dành tình cảm cho người khác. Lúc anh đang tay trong tay với chị ấy, em vẫn còn mơ mộng trẻ con. Ngày anh chia tay, em cũng đâu biết anh là ai và em cũng chẳng tưởng tượng được mình sẽ quen một người ở cùng dãy phố, như anh.
Anh vô tình kể cho em tất cả về quá khứ của anh và chị ấy. Em mơ hồ hiểu được sự ân hận và giày vò của anh vì để mất chị ấy như thế nào. Anh nói anh bất chấp hết... rồi chúng mình yêu nhau. Nhanh đến nỗi chính chúng ta còn thảng thốt khi nhìn lại. Em chẳng ghen, đúng hơn là chẳng ghen trước mặt anh bao giờ. Em không yêu cầu anh xóa ảnh chị ấy, hay kiểm tra xem anh có giấu em gặp chị ấy không. Kể cả đến khi chị ấy nhắn tin cho em thì em cũng lịch sự nói với anh, chẳng hề phàn nàn và luôn im lặng.
Em có buồn. Em có tủi thân. Có lẽ đó là tất cả cảm giác của em khi trở thành người đến sau. Mỗi ngày đều tự an ủi bản thân mình, "Cho qua đi, mình sống với hiện thực mà". Anh à, thật ra đâu phải em không đau, đâu phải em không ghen, nhưng em biết dù em có làm thế thì cũng không thể xóa ký ức của chị ấy trong anh. Chỉ mong thời gian xoa dịu tất cả, khi em yêu anh được bốn năm thì em cũng giống chị ấy, đã dành hết thanh xuân cho anh rồi. Những năm về sau, mười năm, hai mươi năm, em sẽ vẫn ở đây, cạnh anh, không ai còn đến sau em được nữa và em cũng chẳng phải đến sau ai cả, anh nhỉ?
Em chẳng ghen ầm ĩ, chẳng muốn anh quên hết quá khứ. Không phải em không ghen, chỉ là em để mọi thứ thầm lặng. Nỗi đau thì luôn còn mãi, người yêu mới của chị ấy cũng sẽ giống như em, ghen với quá khứ của chị ấy, là anh. Suy cho cùng, là duyên nợ mà thôi. Em chỉ mong em không phải người thay thế. Là người đến sau cũng được nhưng hãy yêu em chân thành. Đừng vì cô đơn mà nắm vội tay em, anh nhé!
"Em lặng thầm trong nỗi hận không tên
Phải nhìn anh bước ra từ bóng hình người khác
Vì tình yêu cũng như là khúc nhạc
Kết thúc rồi mà âm hưởng vẫn du dương
Có khi nào vì quá nhớ người thương
Nên đã vội yêu em để quên đi niềm nhớ
Vội nhận lời để quên tình dang dở
Vội vã thế rồi anh hẳn đã quên chưa?"
Đừng yêu đàn ông nhu nhược
Mong cuộc đời luôn dịu dàng với em
Khi tình yêu ngẫu hứng gieo vần thơ
Là em, cô gái của mùa thu
Này người yêu cũ, em tha thứ cho anh!
Hai câu chuyện điển hình nhất trong tình yêu đôi…
Hãy cứ đi khi đôi chân chưa mỏi
Buông tay nhau thôi, chúng ta hết yêu rồi
Sau này, đừng hỏi anh đã chán em chưa nhé!
Mang màu sắc đến với ngôi nhà của bạn
Một mình khám phá thủ đô Thái Lan – tại sao không?
Đại học không phải là lựa chọn duy nhất cho tương lai
Em là một nửa hoàn hảo của anh
Tỷ phú người Nhật Yusaku Maezawa sẽ là người đầu tiên du lịch Mặt Trăng bằng tàu SpaceX