Tôi không biết phải mở đầu như thế nào, tôi chỉ muốn ghi lại những dòng cảm xúc chợt trào dâng khi mà nhìn thấy cảnh tượng hết sức đẹp đẽ và mê hoặc này. Một bầu trời mùa thu với vầng mây trắng, lá vàng nhè nhẹ rơi, mọi điều chỉ dung dị thế thôi nhưng vẫn đủ đọng lại trong tôi một niềm hạnh phúc khó tả.
Có bao giờ bạn tự hỏi, vén bầu trời kia ra thì chúng ta sẽ nhìn thấy gì? Đã từng có những khoảng thời gian, tôi cứ mơ về bầu trời xanh ấy, một bầu trời tuổi thơ chứa đầy những nụ cười ngây thơ, hay là bầu trời của sự trưởng thành đầy những mất mát và hy sinh. Dù là gì đi nữa tôi vẫn không thôi nghĩ về nó.
Tôi không hiểu vì sao chỉ cần một áng mây lướt qua, một cơn gió nhẹ thổi đến cũng đủ làm tôi nao lòng. Tôi yêu những khung trời mùa hạ và cũng thương thật nhiều những ngày thu. Thu đến, hạ đã thôi xanh, màu vàng rực rỡ lại thế chỗ cho màu xanh tươi mới ấy.
Có người đã từng nói với tôi, một cô gái hay mộng mơ, đa sầu đa cảm thì sẽ thường đau khổ nhiều, bởi cô ấy mang trái tim mỏng manh, luôn dễ bị tổn thương dù là niềm đau nhỏ nhặt. Tôi không biết bản thân mình có như thế hay không, nhưng tôi chẳng muốn mình phải thay đổi điều gì cả, bởi tôi đã thấy vui với những gì tôi đang có.
Nhiều lúc chiêm nghiệm về cuộc đời, nhận thấy cuộc đời hết sức ngắn ngủi, cớ sao người ta cứ mãi ganh ghét, oán giận nhau. Tại sao không lấy yêu thương để xóa hận thù, giúp cho người với người gần nhau hơn. Một thế giới tươi đẹp là nơi mà những trái tim biết yêu thương nhau.
Tôi chỉ có một khao khát, đó là ngày mới lên tôi vẫn có thể mỉm cười, sức khỏe vẫn tốt, vẫn làm việc và đọc sách mỗi ngày. Được nhìn thấy vạn vật xung quanh vẫn diễn ra như thường nhật, thấy cánh đồng xanh, màu lúa vàng ngây ngất, thấy con chim bay lướt ngang qua, nghe những giai điệu của đất trời… và tôi biết cuộc đời này thật đáng sống.
Chúng ta chỉ sống một lần trong đời, vì thế phải sống sao cho xứng đáng, để rồi khi đã già chúng ta chẳng nuối tiếc một điều gì cả, chẳng màng thế sự, chỉ an nhiên tự tại mà mỉm cười.
“Hạnh phúc là khi thấy tất cả đã qua
Vinh nhục vốn chỉ là cơn gió thoảng
Thói tị hiềm với bao dung làm bạn
Day dứt với đời dẫu có được bao nhiêu”
(Bài thơ về Hạnh phúc – Trần Chí Trung)
Đừng yêu đàn ông nhu nhược
Mong cuộc đời luôn dịu dàng với em
Khi tình yêu ngẫu hứng gieo vần thơ
Là em, cô gái của mùa thu
Này người yêu cũ, em tha thứ cho anh!
Hai câu chuyện điển hình nhất trong tình yêu đôi…
Hãy cứ đi khi đôi chân chưa mỏi
Buông tay nhau thôi, chúng ta hết yêu rồi
Sau này, đừng hỏi anh đã chán em chưa nhé!
Mang màu sắc đến với ngôi nhà của bạn
Một mình khám phá thủ đô Thái Lan – tại sao không?
Đại học không phải là lựa chọn duy nhất cho tương lai
Em là một nửa hoàn hảo của anh
Tỷ phú người Nhật Yusaku Maezawa sẽ là người đầu tiên du lịch Mặt Trăng bằng tàu SpaceX