Có ngày bỗng muốn trở về những ngày thơ, muốn trở về là một đứa trẻ để thôi phải biết cô đơn là gì. Mỗi ngày đi qua cuộc sống của ta có biết bao điều thay đổi, ta cũng theo dòng đời mà lớn lên nhưng càng lớn lên cô đơn lại càng đeo bám nhiều hơn. Thà rằng như lúc bé, là một đứa trẻ vô lo vô nghĩ. Lúc ấy những niềm vui và nỗi buồn đến thật tự nhiên nhưng cũng thật dễ quên, dù có buồn đau hay khóc lóc cũng có gia đình cạnh bên. Cuộc sống chỉ gói gọn trong những tình cảm hết sức giản đơn và chân thành. Lúc ấy xung quanh ta biết bao nhiêu là bạn là bè, đôi lúc hay tranh giành đồ chơi nhưng cũng lắm lúc hay nhường nhịn nhau, khi ấy tình bạn thật bình dị và yên vui.
Nhưng càng trưởng thành ta lại càng nhận ra có rất nhiều điều đã thay đổi. Cuộc sống vui vẻ, ấm áp trước đây đã chẳng còn mà thay vào đó là sự đơn côi, lạnh giá. Khi ấy mới giật mình biết rằng hóa ra đó chính là cái giá của sự trưởng thành.
Đó là những ngày một mình lang thang khắp nơi rồi bỗng thấy cuộc đời mình như một đám mây, cứ trôi vô định chẳng có nơi dừng chân. Dù thân thể đã mệt nhoài nhưng vẫn phải gắng gượng mà đi tiếp. Đó là những ngày muốn trở về nhà nhưng lại chợt nhận ra nơi ấy đã không còn là gia đình của mình ngày xưa nữa. Đó là những ngày muốn tìm một bến dừng vững chắc và bình yên để dựa vào sau biết bao sóng gió, nhưng dòng đời đưa đẩy tìm hoài lại chẳng thấy đâu.
Đã có những lúc cô đơn đến mức cùng cực, đi đến đâu cũng chỉ có một sự lạnh lẽo bao vây. Bỗng cảm thấy cuộc sống của một người trưởng thành có nhiều điều mệt mỏi quá. Lúc nhỏ làm gì biết đến mùi vị yêu đương trai gái là gì, làm gì biết đến sự đau khổ của một cuộc tình vỡ tan. Lúc nhỏ buồn vui nếu không kể lể với mẹ cũng đi huyên thuyên với bạn bè, nhưng đến lúc lớn rồi dù là trái tim đang rách nát cũng chẳng biết phải nói với ai. Đã từng có những người bạn rất thân nhưng khi lớn lên mỗi người lại đi một hướng, mỗi người lại có những nhọc nhằn của riêng mình, lâu dần không còn liên lạc, lâu dần trở thành những người bạn cũ xa lạ. Lúc nhỏ là chỉ quẩn quanh trong tình thương của ba mẹ, lớn lên lại khát khao thêm một hạnh phúc gia đình của riêng mình. Trưởng thành rồi lại có bao điều phải lo nghĩ, nào là sự nghiệp, nào là tương lai, cuộc sống của những người trưởng thành luôn biến đổi.
Vậy mà cô đơn lại chẳng chịu buông tha, càng lớn cô đơn càng nhiều. Để rồi khi mệt mỏi chẳng biết về đâu, chỉ đành một mình ôm lấy tấm thân rã rời mà chịu đựng, mà gào thét trong thinh không. Để rồi lúc thương tổn cũng chẳng ai cạnh bên an ủi, chỉ có đôi tay nhỏ bé tự xoa dịu lấy trái tim của mình. Lúc vấp ngã, thương tích toàn thân cũng tự mình băng bó rồi lại chập chững bước những bước lao đao giữa cuộc đời dài lê thê. Và cô đơn đến để thấy mình cần một người cạnh bên.
Đến khi biết được cô đơn là gì, biết được cuộc đời khắc nghiệt và gai góc ra sao cũng chính là lúc nhận ra mình đã trưởng thành. Nhưng cũng là lúc biết được cuộc sống lúc này chỉ toàn là đơn côi và cần ai đó đến bên để lấp đầy sự đơn côi ấy.
Theo Girly.vn
Đừng yêu đàn ông nhu nhược
Mong cuộc đời luôn dịu dàng với em
Khi tình yêu ngẫu hứng gieo vần thơ
Là em, cô gái của mùa thu
Này người yêu cũ, em tha thứ cho anh!
Hai câu chuyện điển hình nhất trong tình yêu đôi…
Hãy cứ đi khi đôi chân chưa mỏi
Buông tay nhau thôi, chúng ta hết yêu rồi
Sau này, đừng hỏi anh đã chán em chưa nhé!
Mang màu sắc đến với ngôi nhà của bạn
Một mình khám phá thủ đô Thái Lan – tại sao không?
Đại học không phải là lựa chọn duy nhất cho tương lai
Em là một nửa hoàn hảo của anh
Tỷ phú người Nhật Yusaku Maezawa sẽ là người đầu tiên du lịch Mặt Trăng bằng tàu SpaceX