Mình xa nhau rồi phải không anh?
CTV Thiên Di (Yến Nhi Lê) 01/04/2018 08:00 PM
Chúng ta chỉ có thể đi con đường khác, không thể đi tiếp hành trình cùng nhau. Dẫu sao, mối tình thơ này cũng đọng lại trong ta những hồi ức đặc biệt, mãi đến tận sau này không thể tìm kiếm.

“Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay

Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt

Chút hương thu còn bên đời yếu ớt

Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao”

(Phố mùa đông - Toàn Tâm Hòa)

Phố đã vào Đông, người người đã bắt đầu khoác lên người những chiếc khăn choàng ấm áp. Đông làm cho lòng ai da diết, nhớ về một mối tình xưa. Ai cũng biết rằng dòng đời tấp nập, và phải chăng có những lúc ta lướt qua nhau trong vô tình. Gặp nhau, yêu nhau rồi xa nhau. Ta quên đi không phải chỉ một mà còn rất nhiều hình dung khác. Mối tình tan vỡ luôn làm ta day dứt mãi một niềm đau. Tình yêu đầu đời bị phá vỡ như bong bóng mưa, đẹp ban đầu nhưng cuối cùng không thể nắm lấy. Tại sao thương nhau lại chia xa, sao lại lỗi hẹn một lời hứa để thương nhớ bỗng chốc nhạt nhòa.

Ảnh: Girly

Mình đã không còn bên nhau tự lúc nào? Anh có nhớ? Có thể anh đã quên đi những ngày tháng hoa mộng, nhưng với em nó lại là một ký ức đậm sâu. Tình yêu bắt đầu từ ánh nhìn, tiến triển là nụ cười sau cùng kết thúc bằng nước mắt. Là do em đã không thấu hiểu anh, không đem lại cho anh cảm giác của một người yêu. Và cũng do anh chẳng thể mang trái tim bao dung.

Vì anh, em đã nhiều lần rơi nước mắt. Vì em, anh cũng đã nhiều lần buồn bã. Có lẽ duyên chúng ta vốn mỏng manh, nên không thể giữ được nhau lâu hơn. Trong tình yêu không có ai đúng, ai sai, hoặc là cùng sai, hoặc là cùng đúng. Em không muốn vì em mà anh mỏi mệt, vậy nên em đã buông tay anh, sau đó là chuỗi ngày trốn tránh, em nhận ra mình đã dành tình cảm cho anh nhiều hơn mức tưởng tượng của em. Khi mà những cơn đau cứ giày xéo tâm hồn, ngày cũng như đêm, luôn là sự cô đơn tĩnh mịch. Em đã chìm đắm trong sự buồn rầu của một mối tình chết, anh và em lại thuộc về hai thế giới khác nhau, không ai có thể chạm vào.

Ảnh: Girly

Chúng ta chỉ có thể đi con đường khác, không thể đi tiếp hành trình cùng nhau. Dẫu sao, mối tình thơ này cũng đọng lại trong ta những hồi ức đặc biệt, mãi đến tận sau này không thể tìm kiếm. Anh là chàng trai thuộc về nơi chốn an yên, giữ sao được người nhỉ?

Nhiều năm qua rồi, tháng ngày cứ thế mà trôi đi, chúng ta không còn lạc trôi giữa mớ cảm xúc hỗn độn như ngày đầu xa cách. Cuối cùng chúng ta cũng đã có thể trao cho nhau nụ cười bình yên nhất sau bao nhiêu gió sương.

Hamlet Trương từng viết “Hoa nở hết, hoa bắt đầu tàn. Tình trọn vẹn, tình bắt đầu tan”. Thôi thì hãy xem như chúng ta đã trọn vẹn, rồi tan ra. Sẽ không còn đớn đau gì nữa, bởi rời xa là do chúng ta đã chọn.

Em mong rằng anh sẽ luôn hạnh phúc, bởi vì anh xứng đáng. Và tất nhiên, em cũng sẽ như thế.

Author: CTV Thiên Di (Yến Nhi Lê)

News day