Em thức dậy, nỗi buồn mi mắt khẽ vương. Đâu đó trong em còn những nỗi nhớ bồi hồi, chếnh choáng như hương rượu, như hơi thở của mùa hạ thoáng qua. Ngoài sân, những khóm hoa bách hợp trắng tinh khôi vươn mình hé nở, thoảng trong gió mùi hương dịu ngọt trong veo. Tháng tư ùa về vội vã trong cái nắng mùa hạ xôn xao, sao em vẫn còn buồn đến thế!
Gấp lại thôi nào, cuốn sổ tay ký ức cùng những dòng thư tình chép vội! Ai còn nhớ một vần thơ, thanh bằng thanh trắc chông chênh, nằm giữa trang giấy ngổn ngang bởi nỗi nhớ bâng quơ, số phận im lìm trong ngăn tủ chẳng bao giờ gửi đến cho anh. Em vẫn là chú cá vàng bé nhỏ sống trong thế giới nhỏ bé riêng mình. Bơi lội trong những kỷ niệm cũ, những ánh nhìn, nụ cười quyến luyến lúc chia xa. Chỉ là không đủ can đảm nói lời yêu thương hay bản thân tự nhủ rằng thế giới của anh không phải là nơi em thuộc về. Giữa em và anh là khoảng cách vô hình mà vĩnh viễn em không đủ can đảm bước qua. Thế giới của anh là đại dương mênh mông, còn em là chiếc hồ nhỏ hẹp. Vẫn mong bàn tay anh sẽ nắm lấy tay em giữa biển lớn mênh mông sóng dữ, để em có thể can đảm sóng bước bên anh. Nhưng bàn tay anh nắm chặt không phải là bàn tay em, ánh mắt anh trìu mến chẳng dành cho em.
Thế giới này có biết bao người, có những người tìm được “một nửa” của riêng mình, có những người mải miết theo đuổi cái gọi là “một nửa” nhưng đến cuối cùng nhận ra chẳng là gì của nhau. Có chăng chỉ là những người bạn, những người qua đường trong hành trình của mỗi chúng ta mà thôi. Họ thì dừng lại nơi bến đỗ của riêng mình, còn chúng ta thì bước tiếp. Hành trình phía trước có ai đón đợi hay chỉ là đồng không mông quạnh của nỗi cô đơn? Ai lại chẳng muốn một tình yêu viên mãn, một mối tình đẹp nên thơ, nhưng đôi khi số phận lại chẳng cho ta cơ hội được hạnh phúc. Nếu cuộc sống vốn dĩ đã quá khắt khe, thì sao ta không tự yêu lấy bản thân trước khi mong chờ một người xa lạ nào đó bước đến và yêu thương mình.
Yêu thương không trọn vẹn không hẳn là nỗi đau bất tận, chỉ là cảm giác nhất thời chông chênh, hụt hẫng của khoảnh khắc biết là vĩnh viễn mất đi điều gì đó thân thương. Chẳng còn những tháng ngày mong ngóng nhìn thấy bóng dáng anh, hay nụ cười thân thuộc. Đã bao lâu rồi em không bước ra khỏi thế giới nhỏ bé của riêng mình, không cảm nhận cái chuyển mình rất khẽ của thời gian.
Tháng tư về rồi, hãy để em buồn nốt hôm nay thôi!
Cách phân biệt tình yêu và tình bạn
Cặp đôi hoàn hảo: Xử Nữ và Ma Kết
Có những ngày lòng nặng trĩu buồn lo
Thiên Bình: Kẻ đa tình đầy những nỗi cô đơn
Có người yêu để làm gì nhỉ?
Bốn giai đoạn phải trải qua trong tình yêu
5 bước để theo đuổi một chàng trai
Đừng yêu đàn ông nhu nhược
Yêu chàng trai cung Cự Giải
Mang màu sắc đến với ngôi nhà của bạn
Một mình khám phá thủ đô Thái Lan – tại sao không?
Đại học không phải là lựa chọn duy nhất cho tương lai
Em là một nửa hoàn hảo của anh
Tỷ phú người Nhật Yusaku Maezawa sẽ là người đầu tiên du lịch Mặt Trăng bằng tàu SpaceX