Thay đổi không phải để trả thù
Yo Yo 08/15/2017 02:00 PM
Nhưng rồi tình yêu của chúng tôi lại trôi vào lạnh lẽo, nhàm chán. Tôi không bao giờ nhắn tin cho anh trước mà cứ chờ đợi, bởi tôi sợ lúc tôi nhắn tin thì anh đang bận. Tôi đã nghĩ như vậy và trở nên thụ động.

Năm đó tôi mười bảy tuổi. Cái tuổi mới chớm để có thể bắt đầu học yêu. Tôi với anh ngồi cùng bàn. Anh hay trêu và bắt nạt tôi nhưng đôi lúc lại ân cần quan tâm như một người anh đúng nghĩa. Rồi vô tình, tôi cảm mến anh. Không lâu sau anh nói rằng anh thích tôi. Ở cái tuổi học trò đâu dám nói ra từ yêu mà chỉ nói thích thôi đã xao xuyến lắm rồi.

Tôi không xinh, dáng người không đẹp. Tôi hiểu anh thích tôi vì sự hiền lành và tính cách của tôi. Anh vẫn lầm tưởng anh thích tôi trước, nhưng không phải vì tôi mới là người nhớ đến anh từ lâu mà không nói ra. Tôi chỉ dõi theo và chờ đợi, đợi anh nói thích tôi.

Ngày ấy, anh là chàng trai bảnh bao với nụ cười chết người. Ai cũng bảo số anh đào hoa lắm. Đúng, anh cũng đa tình thật! Chúng tôi trở thành một cặp. Nhưng chỉ một thời gian sau anh nói với tôi rằng chúng tôi không hợp. Tôi thẫn thờ suốt nhiều ngày và không níu kéo. Một đứa rụt rè, ít nói như tôi chỉ biết im lặng rồi nhìn anh từ xa mà thôi. Tôi nói với anh, "Tớ sẽ đợi, đợi điều kỳ diệu xảy ra!", và rồi tôi đi học xa để quên đi mối tình đầu ấy. Chúng tôi vẫn hỏi han nhau, nhưng anh thì đã có người yêu mới, còn tôi vẫn chờ như lời tôi từng nói với anh.

Ảnh: one_neo

Câu chuyện mới thật sự bắt đầu khi anh không còn ai bên cạnh nữa. Đó là thời điểm chúng tôi đã vào đại học. Anh biết tôi còn giữ thứ tình cảm của ngày xưa. Chúng tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn, hiểu nhau hơn và quay lại. Nhưng đã không còn như mối tình trẻ con ngày nào. Tình yêu trở lại nồng nhiệt hơn, mạnh mẽ hơn đến mức tưởng như tôi không thể sống nổi nếu lại phải rời xa anh.

Nhưng rồi tình yêu của chúng tôi lại trôi vào lạnh lẽo, nhàm chán. Tôi không bao giờ nhắn tin cho anh trước mà cứ chờ đợi, bởi tôi sợ lúc tôi nhắn tin thì anh đang bận. Tôi đã nghĩ như vậy và trở nên thụ động.

Rồi anh rời xa tôi lần nữa. Lần này tôi đau khổ hơn, phản ứng dữ dội hơn, thu mình hơn. Cảm giác mình như một trò đùa của ai đó. Tôi sợ hãi và không còn tin tưởng vào bất cứ điều gì. Suốt vài tháng liền, tôi đã sống như một đứa vô tích sự. Còn anh... vẫn sống tốt, vui vẻ, vây quanh bởi những cô gái xinh đẹp. Và tôi khóc. Lần đó là khóc cho chính mình chứ không phải vì anh.

Tôi thề rằng mình sẽ phải thay đổi, phải phá vỡ con người tệ hại đang có của mình. Tôi bắt đầu chăm sóc bản thân tốt hơn và cũng bắt đầu cải thiện vẻ ngoài của mình. Tôi tham gia nhiều câu lạc bộ hơn, đi tình nguyện nhiều nơi và bắt đầu làm thêm kiếm tiền. Đó là khoảng thời gian thật sự khó khăn với tôi. Đã có lúc tưởng chừng như bỏ cuộc nhưng nghĩ tới anh, tôi càng quyết tâm hơn.

Cứ như thế, tình cảm trong tôi dần vơi đi. Sau hơn một năm, đứa con gái xấu xí đã trở nên xinh đẹp. Tôi chỉ giữ lại vài ba bức ảnh ngày xưa của mình, khi nhìn lại tôi không nghĩ đó là mình bởi bản thân tôi đã thay đổi, cả ngoại hình lẫn tâm hồn. Tôi lạc quan hơn, vui tươi hơn và chủ động hơn trong mọi chuyện, kể cả trong tình yêu.

Ảnh: one_neo

Ngày đó, tôi quyết tâm thay đổi là để trả thù, để anh phải hối hận về những gì đã làm với tôi. Thế nhưng khi đã là một con người mới, tôi quên đi ý định ban đầu và thấy quý trọng bản thân mình. Tôi hướng đến cái đẹp cùng sự hoàn thiện trong cách sống không phải để anh nhìn thấy mà để chính mình hài lòng với mình, để được mọi người ngưỡng mộ và tôn trọng.

Vào một ngày đẹp trời, tôi và anh vô tình chạm mặt nhau, tôi không bao giờ quên ánh nhìn ngạc nhiên của anh. Cái ý định trả thù ban đầu đã thành công. Rồi anh chủ động nhắn tin, trò chuyện với tôi và mong muốn được bù đắp những gì đã làm trước đó. Dĩ nhiên, tôi vui vẻ mà trả lời rằng, "Hãy luôn là người đặc biệt của nhau nhé, bạn của tôi".

Nghĩ lại thấy tuổi học trò sao mà đáng nhớ. Nếu tôi không rơi vào mối tình trẻ con đó, nếu không có anh liệu có tôi ngày hôm nay? Một cô gái tự tin, làm công việc văn phòng và có một anh chàng người yêu lý tưởng biết thương tôi. Dẫu sao tôi cũng muốn cảm ơn anh, người đã khiến tôi thay đổi để cuộc đời tôi tốt đẹp hơn.

Author: Yo Yo

News day