Thư tình cho anh
An Di 08/09/2017 08:00 PM
Lắm lúc mơ hồ em vẫn buồn về miền xa xăm, sợ một mai rời xa, sợ lòng người thay đổi. Nhưng em sẽ thôi nghĩ đến những điều điên rồ ấy, vì không lâu nữa, chúng ta sẽ lại bên nhau, cùng nhau đón ánh mặt trời, cùng nhau đi trên phố phường rợp bóng mùa hoa.

Gửi những thương nhớ đến tận một miền xa…

Không biết từ lúc nào em đã thích viết, có lẽ từ khi quen anh. Nếu mỗi ngày, sau giờ học hay giờ làm người ta thường lượn lờ phố xá hay các quán ven, em lại ngồi trong một căn phòng quen thuộc, chứa thật nhiều sách, ánh sáng vàng nhẹ, mùi hoa oải hương lan tỏa khắp phòng, em bắt đầu viết. Hôm nay, em không viết về những câu chuyện thường nhật, cũng không viết về em mà em sẽ viết cho anh.

Anh đã quen nhận thư của em mỗi tháng, quen với việc hiểu em qua những dòng tâm sự, và cũng quen với việc em vốn nhạy cảm như thế nào. Anh đi xa, điều làm anh bận lòng không phải là nỗi nhớ quê hương, cũng không phải nhớ từng góc phố, con đường, hay những hàng cây mà là bận lòng về em. Ai sẽ nhắc em ngủ đúng giờ, ăn đúng bữa, đừng học nhiều và cũng đừng rời văn phòng quá muộn. Ai sẽ đưa em đi ăn những món em thích, ai sẽ đưa em về nhà khi chiều tan tầm… Anh vẫn thường lo lắng những điều nhỏ nhặt như thế.

Ảnh: Pexels

Anh thân yêu! Em đã nói, cô gái của anh vốn mạnh mẽ, có thể tự mình làm mọi điều, vậy nên đừng bận lòng quá đỗi hay tự hờn trách mình khi anh không thể chăm sóc em. Chúng ta đã vượt qua thử thách của thời gian một cách ngoạn mục rồi mà. Chỉ còn vài tháng nữa, anh sẽ ở bên em, trời cao nguyên lại sẽ càng xanh thẳm, những hàng tre lại tiếp tục xanh, tiếng chim sơn ca lại hót như mùa xuân đang về khắp nơi.

Tình yêu đâu phải chỉ là chuyện của một người phải không anh? Người ta nói, yêu một người thì không cần cố gắng nhưng để duy trì được mối quan hệ lâu dài thì nhất định phải cần cố gắng. Một người nào đó trong chúng ta mà buông lỏng sợi dây ái tình hoặc cố tình kéo căng thì chắc chắn mối quan hệ này rồi sẽ đi đến hồi kết.

Vượt bao nhiêu biến cố, mình vẫn bên nhau. Thời son trẻ chúng mình đã không lạc bước. Em là một cô gái nội tâm, luôn nghĩ đến những trường hợp tồi tệ nhưng lại luôn tìm cách an ủi mình để cảm thấy vui vẻ hơn. Em giận dỗi thì thường không nói, chỉ im lặng. Đôi lần anh nhìn thấy em vẫn im lặng mà mắt đỏ hoe, anh đã bối rối và ôm em vào lòng, nhìn thấy ánh mắt anh cũng ngấn nước, giọng nói lạc đi em đã thôi giận dỗi, chỉ vì nhìn thấy khuôn mặt đó mà em đã quên đi đau khổ của bản thân. Đơn giản chỉ vì yêu anh mà em sẽ cố gắng.

Ảnh: Pixel2013

Tình cảm là một cơn mưa, trong lòng bỗng hóa thành biển cả. Nửa bên kia bán cầu, anh vẫn đang chìm trong giấc ngủ, em ngồi đây lắng nghe dòng nhạc nhẹ, chợt thấy cô đơn. Em vẫn thích dậy thật sớm để đón ánh bình minh, tự tay pha trà, tự tay ủi từng bộ quần áo, diện thật xinh và xuống phố. Nhiều lần mẹ hỏi em, sao không sang đấy thăm anh, nhưng em thấy không cần thiết vì em không muốn anh nhìn thấy em lại nhớ nhà, lại muốn về ngay với em. Em muốn dùng thời gian và khoảng cách để chứng minh tình yêu của chúng ta. Mỗi lần anh về, gần tới lúc đi, anh lại cứ vấn vương em. 

Em đã luôn cầu nguyện cho anh dù đó là những ngày nắng hay những ngày mưa. Em thường kể với anh về những mùa hạ, những lối mòn quanh co khắp nẻo, những mùi hương dịu ngọt. Em sợ một mai mùa hạ sẽ chìm vào dĩ vãng và thiếu mất một người, em biết phải làm sao? Anh lại cười thầm và nói em ngốc nghếch. 

Lắm lúc mơ hồ em vẫn buồn về miền xa xăm, sợ một mai rời xa, sợ lòng người thay đổi. Nhưng em sẽ thôi nghĩ đến những điều điên rồ ấy, vì không lâu nữa, chúng ta sẽ lại bên nhau, cùng nhau đón ánh mặt trời, cùng nhau đi trên phố phường rợp bóng hoa. Rồi thì em sẽ nhìn thấy nụ cười anh, bầu trời rồi sẽ xanh và trong hơn.

Vì anh, em sẽ đợi. Vì chúng ta, em sẽ luôn cố gắng. Còn anh nữa, anh cũng phải vì mình mà cố gắng, vì em mà mau chóng hoàn thành chương trình học tập ở phương xa. Đừng quên mùa đông năm nay, chúng ta có hẹn ở Paris, anh nhé! Hẹn anh một ngày đầu đông, tại bầu trời Paris mỹ lệ. Gửi anh nụ hôn từ vùng quê yên ả. Yêu anh những ngày mùa nắng chói chang và mưa rả rích.

Author: An Di

News day